hóng zhǐ
hóng cuì
hóng yì
hóng yù
hóng kāi
hóng xīn
hóng jiǎng
hóng yáng
hóng fū
hóng hòu
hóng wěi
hóng fǎ
hóng cháng
hóng yuǎn
hóng dù
hóng guāng
hóng suì
hóng rùn
hóng chǎng
hóng yì
hóng yòu
hóng huà
hóng qì
hóng tú
hóng liè
hóng yì
hóng yǎ
hóng mǐn
hóng lì
hóng jiǎn
hóng shèng
hóng zhì
hóng yè
hóng jì
hóng lì
hóng yuàn
hóng lùn
hóng liàng
hóng shēn
hóng bó
hóng yì
hóng hé
hóng tōng
hóng fāng
hóng guī
hóng lǎng
hóng kuò
hóng zhì
hóng xiū
hóng sì
hóng shàn
hóng kuàng
hóng zhuàng
hóng zhāng
hóng chǎng
hóng liàng
hóng duō
hóng shù
hóng biàn
hóng dà
hóng dào
hóng chǐ
hóng měi
hóng dài
hóng shì
jiǔ kuàng
liáo kuàng
zǔ kuàng
chōng kuàng
níng kuàng
píng kuàng
zhēn kuàng
kuí kuàng
gāo kuàng
míng kuàng
xiù kuàng
kuān kuàng
cū kuàng
yě kuàng
tōng kuàng
xiāo kuàng
tián kuàng
kuí kuàng
yān kuàng
kāi kuàng
qīng kuàng
hóng kuàng
guān kuàng
yuàn kuàng
lí kuàng
xiá kuàng
shī kuàng
kōng kuàng
pín kuàng
xiǎo kuàng
dài kuàng
xióng kuàng
zhào kuàng
wú kuàng
huī kuàng
yá kuàng
hóng kuàng
hóng kuàng
yuān kuàng
qīng kuàng
jiǎn kuàng
yīn kuàng
fèi kuàng
xuān kuàng
yí kuàng
chí kuàng
fàng kuàng
mí kuàng
gǔ kuàng
wú kuàng
chāo kuàng
huá kuàng
shū kuàng
liáng kuàng
jiǒng kuàng
xī kuàng
hóng kuàng
liáo kuàng
chóng kuàng
zhāo kuàng
háo kuàng
xiǎn kuàng
xū kuàng
yí kuàng
yōu kuàng
hào kuàng
yuǎn kuàng
xián kuàng
qù kuàng
yōu kuàng
gū kuàng
fēng kuàng
xuán kuàng
⒈ 谓心胸宽阔。
引《三国志·魏志·王昶传》:“其为人,弘旷不足,轻贵有餘。”
南朝宋刘义庆《世说新语·赏誉》:“子籍子浑器量弘旷。”
《隋书·高熲苏威传论》:“志尚清俭,体非弘旷,好同恶异,有乖直道,不存易简,未为通德。”
弘hóng(1)(形)大。现多作宏。(2)(动)扩充;光大。(3)姓。
旷读音:kuàng旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。