chén shì
chén shǔ
chén lín
chén zǐ
chén fù
chén wèi
chén lǔ
chén jié
chén guān
chén shù
chén yù
chén shù
chén chén
chén xià
chén zuǒ
chén lǐ
chén wèi
chén gōng
chén pú
chén shǐ
chén liáo
chén xìng
chén sī
chén niè
chén zǎi
chén liáo
chén qiè
chén fú
chén zhì
chén yì
chén shuò
chén jí
chén yī
chén fú
chén mín
chén shì
chén rén
chén dào
chén lì
chén chù
zhào lín
bǐ lín
gāo lín
yá lín
běi lín
mǎi lín
cūn lín
gōng lín
wàng lín
jiē lín
jié lín
mǒ lín
jū lín
sān lín
mù lín
gé lín
huān lín
xī lín
yǒu lín
bìng lín
fù lín
bā lín
huán lín
zhōu lín
qǐ lín
sì lín
qiān lín
mèng lín
chē lín
bǎo lín
yì lín
shàn lín
bàng lín
chén lín
tōng lín
fēi lín
gǔ lín
hé lín
bī lín
bǎo lín
zhuǎn lín
wú lín
duì lín
pián lín
dōng lín
mài lín
liǎng lín
qiáng lín
fāng lín
bǔ lín
dé lín
dì lín
pí lín
páng lín
mù lín
pái lín
qiē lín
zuǒ lín
lǐ lín
tiē lín
zé lín
nán lín
jīn lín
chǔ lín
xiāng lín
qīn lín
xiāng lín
jiē lín
jìn lín
bì lín
jǐn lín
⒈ 本谓君臣应相亲近,后泛指臣庶。
引《书·益稷》:“臣哉邻哉,邻哉臣哉。”
孔传:“邻,近也。言君臣道近,相须而成。”
《通志·总序》:“儻臣邻皆如此,则顾问何取焉?”
明陈汝元《金莲记·觐圣》:“閲史披图,猛欲追謨于贤圣;宵衣旰食,每勤顾问于臣邻。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷五:“深居高拱,不如询访臣邻;批答详明,不若亲承颜色。”
臣chén(1)(名)君主时代的官吏;有时也包括百姓:君~。(2)(名)官吏对皇帝上书或说话时的自称。
邻读音:lín邻lín(1)(名)住处接近的人家:四~|东~|~人|远亲不如近~。(2)(形)邻接的;邻近的:~国|~县|~家|~座。