yīn kuàng
yīn ráo
yīn yīn
yīn shè
yīn léi
yīn hòu
yīn tǔ
yīn guǎng
yīn tiào
yīn diàn
yīn bǎo
yīn qín
yīn zhèng
yīn chōng
yīn fù
yīn yí
yīn còu
yīn hù
yīn shàn
yīn lǐ
yīn gěi
yīn jiàn
yīn xū
yīn fán
yīn jù
yīn qiè
yīn zhì
yīn shì
yīn niè
yīn pán
yīn xǐ
yīn fá
yīn zhòng
yīn zú
yīn fù
yīn fán
yīn shàn
yīn hōng
yīn hóng
yīn lì
yīn qín
yīn xiá
yīn liú
yīn fù
yīn chēng
yīn bàng
yīn niú
yīn shí
yīn tián
yīn lín
yīn yōu
yīn shāng
yīn niè
yīn pìn
yīn guó
yīn liǎn
yīn mǔ
yīn qì
yīn jiān
yīn mín
yīn yíng
亦作“殷眺”。
亦作“殷眺 ”。周代诸侯定期派使臣朝见天子的礼制。
《周礼·春官·大宗伯》:“时聘曰问,殷覜曰视。”《周礼·秋官·大行人》:“时聘以结诸侯之好,殷覜以除邦国之慝。” 郑玄注:“殷覜,谓一服朝之岁也……一服朝之岁,五服诸侯皆使卿以聘礼来见覜天子,天子以礼见之。”《大戴礼记·朝事》覜作“眺”。 孔广森补注:“诸侯之於天子也,比年一小聘,三年一大聘。时聘,小聘也。殷眺,大聘也。”
1. 富裕,富足:殷实。殷阜。殷富。
2. 深厚,恳切:情意甚殷。殷切。殷勤。
3. 众,多:“士与女,殷其盈矣”。
4. 盛,大:殷祭。
5. 中国朝代名,商代的后期,由盘庚起称“殷”:殷墟。
6. 姓。
覜读音:tiào1.古同“眺”。
2.古代诸侯聘问相见之礼。