yīn bǎo
yīn còu
yīn xū
yīn guó
yīn zhì
yīn ráo
yīn bàng
yīn jù
yīn pán
yīn yíng
yīn liú
yīn hōng
yīn guǎng
yīn hù
yīn shè
yīn lì
yīn tián
yīn pìn
yīn niè
yīn mǔ
yīn fán
yīn kuàng
yīn hóng
yīn léi
yīn tǔ
yīn niè
yīn yōu
yīn chōng
yīn shàn
yīn gěi
yīn lǐ
yīn zhòng
yīn liǎn
yīn zhèng
yīn shàn
yīn xǐ
yīn tiào
yīn fù
yīn hòu
yīn shì
yīn shí
yīn xiá
yīn qì
yīn qiè
yīn shāng
yīn fù
yīn chēng
yīn fá
yīn zú
yīn lín
yīn qín
yīn jiàn
yīn yí
yīn fán
yīn jiān
yīn mín
yīn fù
yīn qín
yīn niú
yīn diàn
yīn yīn
kuān ráo
chóu ráo
ān ráo
zhōu ráo
jiāo ráo
qiú ráo
féi ráo
tǎo ráo
dān ráo
dān ráo
yú ráo
bù ráo
bù ráo
dān ráo
zòng ráo
fù ráo
yīn ráo
guǎng ráo
yù ráo
zǒng ráo
fēng ráo
jiǎ ráo
bái ráo
wò ráo
yāo ráo
gào ráo
yāo ráo
yù ráo
yíng ráo
zhí ráo
shù ráo
⒈ 富饶;富裕。
引清蒲松龄《聊斋志异·乐仲》:“先是, 仲殷饶,同堂子弟,争奉事之,凡有,任其取携莫之较;及仲蹇落,存问絶少。”
1. 富裕,富足:殷实。殷阜。殷富。
2. 深厚,恳切:情意甚殷。殷切。殷勤。
3. 众,多:“士与女,殷其盈矣”。
4. 盛,大:殷祭。
5. 中国朝代名,商代的后期,由盘庚起称“殷”:殷墟。
6. 姓。
饶读音:ráo饶ráo(1)(形)丰富、多:富~|~有风趣。(2)(动)另外添:~头(多给的少量东西)|有两人去就行了;不要把他也~在里头。(3)(动)饶恕;宽容:~他这一回。(4)〈口〉(连)表示让步;跟“虽然;尽管”意思相近:~这么让着他;他还不满意。(5)姓。