yīn zhì
yīn guǎng
yīn qín
yīn xiá
yīn fù
yīn niè
yīn lín
yīn yí
yīn yíng
yīn shì
yīn liú
yīn jù
yīn tǔ
yīn zú
yīn niú
yīn fán
yīn hòu
yīn yīn
yīn tiào
yīn mín
yīn zhèng
yīn shāng
yīn kuàng
yīn shàn
yīn ráo
yīn zhòng
yīn qiè
yīn jiān
yīn hōng
yīn còu
yīn lǐ
yīn bǎo
yīn guó
yīn gěi
yīn shí
yīn shàn
yīn qín
yīn xǐ
yīn chōng
yīn niè
yīn pán
yīn lì
yīn yōu
yīn hóng
yīn fù
yīn jiàn
yīn diàn
yīn fán
yīn léi
yīn tián
yīn qì
yīn mǔ
yīn xū
yīn fù
yīn chēng
yīn pìn
yīn shè
yīn fá
yīn bàng
yīn liǎn
yīn hù
chí kuàng
yōu kuàng
yá kuàng
zhào kuàng
xiù kuàng
hóng kuàng
yuàn kuàng
gū kuàng
qīng kuàng
yōu kuàng
mí kuàng
yuān kuàng
píng kuàng
xiá kuàng
xiāo kuàng
hóng kuàng
xī kuàng
wú kuàng
jiǔ kuàng
hóng kuàng
jiǎn kuàng
kuí kuàng
míng kuàng
kāi kuàng
pín kuàng
gāo kuàng
kuān kuàng
huī kuàng
shū kuàng
xū kuàng
yí kuàng
zhēn kuàng
shī kuàng
chōng kuàng
fēng kuàng
qīng kuàng
huá kuàng
fàng kuàng
níng kuàng
chāo kuàng
xuān kuàng
xuán kuàng
yě kuàng
liáng kuàng
zǔ kuàng
liáo kuàng
zhāo kuàng
fèi kuàng
hóng kuàng
chóng kuàng
xiǎn kuàng
hào kuàng
yīn kuàng
cū kuàng
lí kuàng
tōng kuàng
qù kuàng
wú kuàng
jiǒng kuàng
háo kuàng
liáo kuàng
kōng kuàng
kuí kuàng
yān kuàng
yí kuàng
xián kuàng
yuǎn kuàng
dài kuàng
tián kuàng
guān kuàng
xióng kuàng
gǔ kuàng
xiǎo kuàng
⒈ 繁多而拖延日久。
引《晋书·庾羲传》:“陛下以圣明之德,方隆唐虞之化,而事役殷旷,百姓凋残。”
⒉ 地域辽阔。
引《宋书·江夏文献王义恭传》:“西楚殷旷,常宜早起,接对宾侣,勿使留滞。”
《南史·刘湛传》:“但汝弱年,新涉军务,八州殷旷,专断事重,畴諮委仗,不可不得其人。”
1. 富裕,富足:殷实。殷阜。殷富。
2. 深厚,恳切:情意甚殷。殷切。殷勤。
3. 众,多:“士与女,殷其盈矣”。
4. 盛,大:殷祭。
5. 中国朝代名,商代的后期,由盘庚起称“殷”:殷墟。
6. 姓。
旷读音:kuàng旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。