yīn jiān
yīn bàng
yīn jiàn
yīn fù
yīn chēng
yīn shàn
yīn bǎo
yīn hù
yīn niú
yīn tián
yīn qín
yīn mǔ
yīn shàn
yīn yíng
yīn liú
yīn qiè
yīn fá
yīn liǎn
yīn diàn
yīn zhèng
yīn hōng
yīn léi
yīn shì
yīn zhì
yīn còu
yīn lì
yīn fán
yīn ráo
yīn xiá
yīn niè
yīn tiào
yīn yīn
yīn zhòng
yīn pán
yīn mín
yīn qì
yīn chōng
yīn zú
yīn shāng
yīn shè
yīn gěi
yīn kuàng
yīn fù
yīn shí
yīn guó
yīn guǎng
yīn jù
yīn pìn
yīn qín
yīn hóng
yīn tǔ
yīn lǐ
yīn xǐ
yīn niè
yīn yōu
yīn fán
yīn yí
yīn xū
yīn hòu
yīn lín
yīn fù
⒈ 亦作“殷孽”。一种直立石灰岩溶洞底部的碳酸钙淀积物,通称石笋。中医可作药用。
引宋沉括《梦溪笔谈·杂志二》:“石穴中水,所滴皆为鐘乳、殷孽。”
明李时珍《本草纲目·石九·殷蘖》:“﹝殷蘖﹞生於石上,隐然如木之蘖也……气味辛,温,无毒。”
1. 富裕,富足:殷实。殷阜。殷富。
2. 深厚,恳切:情意甚殷。殷切。殷勤。
3. 众,多:“士与女,殷其盈矣”。
4. 盛,大:殷祭。
5. 中国朝代名,商代的后期,由盘庚起称“殷”:殷墟。
6. 姓。
蘖读音:niè蘖niè(名)树木砍去后又长出来的新芽;泛指植物由茎的基部长出的分枝。