zhuàng cǎi
zhuàng jiàn
zhuàng kē
zhuàng láng
zhuàng jī
zhuàng sàng
zhuàng mù
zhuàng tíng
zhuàng chóu
zhuàng kè
zhuàng dǎo
zhuàng diē
zhuàng yáng
zhuàng chē
zhuàng suì
zhuàng tòu
zhuàng chōng
zhuàng yù
zhuàng dǎo
zhuàng xià
zhuàng zhōng
zhuàng chōng
zhuàng pò
zhuàng dòng
zhuàng zhēn
zhuàng qiáng
zhuàng chén
zhuàng zhù
zhuàng huò
zhuàng lù
zhuàng gùn
zhuàng huài
zhuàng táng
zhuàng piàn
zhuàng dòng
niè huài
kān huài
xiāo huài
duò huài
nòng huài
bì huài
què huài
jī huài
zāo huài
bèi huài
qǐn huài
yì huài
chéng huài
dǎo huài
jǔ huài
tuí huài
líng huài
bèi huài
záo pī
duò huài
fā huài
sàn huài
biàn huài
tà huài
huī huài
chǒng huài
quē huài
xiǔ huài
shǐ huài
hǎo huài
chè huài
xì huài
wū huài
tì huài
fǔ huài
huǐ huài
bāo huài
bì huài
tuó huài
duàn huài
zǔ huài
táo huài
làn huài
shā huài
yán huài
zhuàng huài
gǔ huài
chí huài
pò huài
jué huài
fèi huài
duò huài
jiān huài
lún huài
liáng huài
pǐ huài
bēng huài
cán huài
xīng huài
cuī huài
náo huài
bài huài
niān huài
sǔn huài
niè huài
shāng huài
tū huài
⒈ 击毁。
引《晋书·陆纳传》:“时会稽王道子以少年专政,委任羣小, 纳望闕而叹曰:‘好家居,纤儿欲撞坏之邪!’”
清唐孙华《读梅村先生<鹿樵纪闻>有感》诗之二:“閫外逍遥多老将,家居撞坏总纤儿。”
撞zhuàng(1)(动)运动着的物体跟别的物体猛然碰上:~车|~击|~钟。(2)(动)碰见:~见。(3)(动)试探:~运气。(4)(动)莽撞地行动:莽~。
坏读音:huài,pēi,pī,péi[ huài ]1. 不好的;恶劣的,与“好”相对:坏人。坏事。坏习惯。
2. 东西受了损伤,被毁:破坏。败坏。
3. 坏主意:使坏。
4. 用在某些动词或形容词后,表示程度深:忙坏了。