jīng jiāng
jīng gōng
jīng wèi
jīng lí
jīng cén
jīng hé
jīng mǎng
jīng qī
jīng èr
jīng wú
jīng zhēn
jīng jī
jīng pǔ
jīng qǐ
jīng mán
jīng shān
jīng zhōu
jīng bǎo
jīng guān
jīng huā
jīng hóng
jīng tái
jīng chǔ
jīng nán
jīng lán
jīng zhū
jīng chāi
jīng xīn
jīng zǐ
jīng zhēn
jīng chái
jīng mù
jīng yáng
jīng shī
jīng pú
jīng mén
jīng cì
jīng niú
jīng fēi
jīng shì
jīng gāo
jīng fán
jīng kǔ
jīng yì
jīng kē
jīng gé
jīng gē
jīng guó
jīng zhī
jīng wáng
jīng xiǎo
jīng shū
jīng yù
jīng jiū
jīng yàn
jīng rén
jīng fēi
jīng kuí
jīng jí
jīng ruǎn
jīng zǐ
jīng qīng
jīng bù
jīng táo
jīng wū
jīng tú
jīng lán
jīng bì
jīng jiè
jīng jī
jīng jī
jīng qǐng
jīng niè
jīng hè
jīng guān
jīng fù
jīng tiáo
⒈ 泛指蔓生山野的恶木莠草。
引元刘詵《临江傅用宾以诗见赠为谢》诗:“坚锥启石矿,利刀斩荆藜。”
⒉ 指劣质木料制的手杖。
引明孙仁孺《东郭记·人之所以求富贵利达者》:“俺不免改换行装,变易衣服,执荆藜以前进,持筐篚而远行。”
荆jīng(1)(名)落叶灌木;叶子有长柄;掌状分裂;花小;蓝紫色。枝条可用来编筐篮。(2)(名)(Jīnɡ)姓。
藜读音:lí藜lí(名)一年生草本植物;开黄绿色花;嫩叶可吃。茎长老了可以做拐杖。