jīng yáng
jīng guān
jīng shì
jīng hóng
jīng nán
jīng bì
jīng chái
jīng bǎo
jīng zhēn
jīng qī
jīng pǔ
jīng hé
jīng zhēn
jīng mén
jīng hè
jīng cì
jīng xiǎo
jīng guó
jīng guān
jīng kuí
jīng gé
jīng mán
jīng jí
jīng wū
jīng qǐ
jīng yù
jīng tái
jīng gāo
jīng lán
jīng yàn
jīng mù
jīng chāi
jīng fù
jīng mǎng
jīng yì
jīng tú
jīng shān
jīng niú
jīng zǐ
jīng fēi
jīng pú
jīng lí
jīng zǐ
jīng shī
jīng bù
jīng èr
jīng qīng
jīng wú
jīng wèi
jīng gōng
jīng tiáo
jīng zhū
jīng fēi
jīng huā
jīng zhī
jīng jī
jīng táo
jīng zhōu
jīng jiū
jīng wáng
jīng jiè
jīng shū
jīng qǐng
jīng kǔ
jīng rén
jīng xīn
jīng jī
jīng ruǎn
jīng lán
jīng jiāng
jīng niè
jīng jī
jīng cén
jīng kē
jīng fán
jīng chǔ
jīng gē
bǎo chāi
qún chāi
qín chāi
chā chāi
sōng chāi
yàn chāi
fèng chāi
tián chāi
fèn chāi
yú chāi
shé chāi
yù chāi
yǔ chāi
què chāi
jiān chāi
cuì chāi
yáo chāi
jīng chāi
gǔ chāi
jīn chāi
yàn chāi
bìn chāi
jué chāi
gōng chāi
yuān chāi
huā chāi
guǐ chāi
luán chāi
⒈ 荆枝制作的髻钗。古代贫家妇女常用之。参见“荆釵布裙”。
引唐李山甫《贫女》诗:“平生不识绣衣裳,閒把荆釵亦自伤。”
明潘绂《老女吟》:“无端忽听邻家语,笑整荆釵独闭门。”
⒉ 借指贫家妇女。
引宋范成大《腊月村田乐府,分岁词》:“荆釵劝酒仍祝愿:‘但愿尊前且强健!’”
元房皞《贫家女》诗:“持身但如冰雪清,德耀荆釵有令名。”
清陈维崧《减字木兰花·岁暮灯下》词:“零落而今,累汝荆釵伴藁砧。”
⒊ 指《荆钗记》。 元柯丹丘作。现今流传者多为明人改本。写宋王十朋与妻钱玉莲双双拒绝权贵威逼,夫妻忠贞相爱的故事。按,此谓重演《荆钗记》故事,形容双方爱情真挚。
引清李渔《比目鱼·发端》:“刘旦生来饶艷质, 谭生一见钟情极,默订鸞凰人不识。遭母逼……演《荆釵》,双双沉溺。”
荆jīng(1)(名)落叶灌木;叶子有长柄;掌状分裂;花小;蓝紫色。枝条可用来编筐篮。(2)(名)(Jīnɡ)姓。
钗读音:chāi钗chāi(名)妇女别在发髻上的一种首饰;由两股簪子合成。