jīng guó
jīng gē
jīng yàn
jīng niú
jīng zhū
jīng mǎng
jīng pǔ
jīng tiáo
jīng qǐng
jīng mén
jīng hé
jīng yì
jīng gé
jīng wáng
jīng chǔ
jīng táo
jīng shū
jīng niè
jīng shì
jīng xīn
jīng tái
jīng pú
jīng fēi
jīng qī
jīng zhōu
jīng ruǎn
jīng shī
jīng mù
jīng xiǎo
jīng jiū
jīng wú
jīng yù
jīng fán
jīng chái
jīng gōng
jīng wèi
jīng bǎo
jīng chāi
jīng èr
jīng bù
jīng cì
jīng zǐ
jīng nán
jīng jiè
jīng rén
jīng jī
jīng qǐ
jīng cén
jīng zhēn
jīng jí
jīng bì
jīng hè
jīng zhī
jīng zǐ
jīng kǔ
jīng guān
jīng kuí
jīng yáng
jīng mán
jīng tú
jīng kē
jīng gāo
jīng lán
jīng guān
jīng hóng
jīng lí
jīng wū
jīng zhēn
jīng shān
jīng jiāng
jīng jī
jīng fù
jīng huā
jīng jī
jīng qīng
jīng fēi
jīng lán
bó shī
tíng shī
jī shī
jīng shī
jiǎn shī
jiù shī
yān shī
gǔ shī
làn shī
luǒ shī
fēn shī
shēn shī
fú shī
huó shī
lù shī
yòng shī
fēi shī
fēi shī
rè shī
gǒu shī
bīn shī
zào shī
tǐng shī
rèn shī
zǒu shī
míng shī
zhù shī
guàn shī
qián shī
qǐ shī
guān shī
liú shī
xìn shī
fú shī
fén shī
gān shī
péng shī
fù shī
biān shī
pián shī
zhà shī
cuò shī
huáng shī
sǐ shī
zuò shī
nì shī
jiàn shī
jiāng shī
tuō shī
dùn shī
shǎn shī
lù shī
héng shī
jiāng shī
guǒ shī
chuán shī
bīn shī
chù shī
pōu shī
wǔ shī
jué shī
háng shī
qì shī
èr shī
pāo shī
yìn shī
tǎng shī
kū shī
⒈ 春秋时楚军阵法名。
引《左传·庄公四年》:“正月, 楚武王荆尸,授师孑焉,以伐随。”
杜预注:“尸,陈也。 荆亦楚也,更为楚陈兵之法。”
孔颖达疏:“楚本小国,地狭民少,虽时復出师,未自为法式。今始言荆尸,使后人用之。”
《左传·宣公十二年》:“荆尸而举。”
杜预注:“楚武王始更为此陈法,遂以为名。”
南朝梁元帝《玄览赋》:“拟都护之戊己,模荆尸之甲裳。”
春秋时代楚国兵阵。
荆jīng(1)(名)落叶灌木;叶子有长柄;掌状分裂;花小;蓝紫色。枝条可用来编筐篮。(2)(名)(Jīnɡ)姓。
尸读音:shī尸shī(1)(名)尸首;死人的身体。(2)(名)古代祭祀时代表死者受祭的人。(3)(名)不做事情;空占职位。