jīng lán
jīng bù
jīng kē
jīng pǔ
jīng cén
jīng cì
jīng chāi
jīng yù
jīng yáng
jīng lán
jīng qīng
jīng zhū
jīng niú
jīng gé
jīng mán
jīng qǐ
jīng mén
jīng rén
jīng hóng
jīng wū
jīng jī
jīng shān
jīng kuí
jīng gōng
jīng jiū
jīng zhōu
jīng fēi
jīng fù
jīng yàn
jīng xīn
jīng wèi
jīng zǐ
jīng qǐng
jīng shì
jīng xiǎo
jīng tái
jīng qī
jīng zhēn
jīng bǎo
jīng jí
jīng wáng
jīng zhī
jīng chái
jīng zǐ
jīng jiè
jīng hè
jīng mǎng
jīng fēi
jīng tú
jīng kǔ
jīng mù
jīng jī
jīng tiáo
jīng huā
jīng niè
jīng wú
jīng jiāng
jīng shū
jīng jī
jīng guó
jīng táo
jīng èr
jīng shī
jīng guān
jīng guān
jīng fán
jīng zhēn
jīng gāo
jīng bì
jīng lí
jīng hé
jīng nán
jīng gē
jīng pú
jīng ruǎn
jīng chǔ
jīng yì
lóng kuí
zhōng kuí
dān kuí
dōng kuí
huò kuí
pú kuí
róng kuí
lǜ kuí
lǘ kuí
huáng kuí
lóng kuí
liè kuí
dù kuí
jǐn kuí
fén kuí
fú kuí
qīng kuí
hóu kuí
zhōng kuí
chǔ kuí
jīng kuí
cǎi kuí
lǚ kuí
fáng kuí
yōu kuí
hǎi kuí
bá kuí
shuǐ kuí
lù kuí
tú kuí
zhōng kuí
tù kuí
shǔ kuí
luò kuí
⒈ 即锦葵。也称“荍”、“芘芣”。草本植物。
引《广雅·释草》:“荆葵,荍也。”
《诗·陈风·东门之枌》“视尔如荍” 毛传“荍,芘芣也” 孔颖达疏:“郭璞曰:今荆葵也,似葵,紫色。 谢氏云:小草,多华,少叶;叶又翘起。 陆璣疏云芘芣一名荆葵,似芜菁,华紫緑色,可食,微苦是也。”
荆jīng(1)(名)落叶灌木;叶子有长柄;掌状分裂;花小;蓝紫色。枝条可用来编筐篮。(2)(名)(Jīnɡ)姓。
葵读音:kuí葵kuí(名)指某些开大花的草本植物:锦~|蜀~|向日~。