wán sù
wán hòu
wán dùn
wán wéi
wán wán
wán bèi
wán hū
wán shū
wán hěn
wán báo
wán yú
wán huá
wán àn
wán yún
wán pú
wán sè
wán mín
wán chán
wán jiù
wán bì
wán sè
wán fǔ
wán nuò
wán bǐ
wán dùn
wán ān
wán sú
wán chá
wán hù
wán dí
wán héng
wán tiě
wán mí
wán pí
wán nú
wán hěn
wán gù
wán míng
wán zhuō
wán jù
wán cái
wán xì
wán hūn
wán sī
wán tí
wán shū
wán kuàng
wán kuài
wán miù
wán sè
wán è
wán wán
wán hàn
wán gù
wán tān
wán huà
wán shuǎ
wán fú
wán biāo
wán mào
wán jiǎo
wán qū
wán zhuān
wán shí
wán jūn
wán cí
wán ròu
wán qiáng
wán méng
wán bì
wán pǐ
wán qián
wán kuàng
wán yàn
wán yín
wán lóng
wán tóng
wán gěng
wán zhì
wán yán
wán hù
wán xiōng
wán fěi
wán zuò
wán bì
wán xiāo
wán rén
wán jiàn
wán chī
wán ào
wán xuǎn
wán míng
wán sì
wán kàng
wán lòu
wán rǒng
wán liè
wán nüè
wán zhèng
wán bēn
wán gǔ
wán mò
wán chóu
wán pú
wán bì
wán bēn
wán shì
wán zào
wán biāo
wán tóng
wán nú
wán bèi
wán bì
wán lǔ
wán jí
wán lǔ
wán guǎng
zōu yú
tún yú
chán yú
míng yú
jiāo yú
àn yú
kǔn yú
gū yú
xiāng yú
dān yú
chǔn yú
fán yú
nú yú
mí yú
pì yú
yōng yú
chī yú
ruò yú
gàn yú
shū yú
zhuān yú
nuò yú
hūn yú
xià yú
píng yú
yù yú
dà yú
xiào yú
cūn yú
shǒu yú
jiàn yú
zhuī yú
méng yú
pǔ yú
chǔn yú
màn yú
chōng yú
chōng yú
wán yú
yín yú
jié yú
gàng yú
bǐ yú
hūn yú
kuáng yú
jiǎn yú
⒈ 顽劣愚钝。
引《后汉书·律历志下》:“及王德之衰也,无道之君乱之於上,顽愚之史失之於下。”
唐卢仝《月蚀诗》:“密邇玉几前擘坼,奏上臣仝顽愚胸。”
元马致远《荐福碑》第一折:“出来的越顽愚,忒乖疎,便有文宣王哲剑难拘束。”
鲁迅《坟·文化偏至论》:“顽愚之道行,伪诈之势逞。”
⒉ 指顽劣而愚钝的人。
引汉王充《论衡·剌孟》:“谓孔子之徒, 孟子之辈,教授后生,觉悟顽愚乎?已有孔子,己又以生矣。”
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
愚读音:yú愚yú(1)(形)愚笨;傻:~人|~陋|~懦|~顽|~妄|~不可及|大智若~。(2)(动)愚弄:为人所~|~民政策。(3)(代)用于自称的谦词:~兄|~见|~以为不可。