lí chàng
yú chàng
àn chàng
cǎi chàng
lián chàng
qiáo chàng
shěn chàng
chuī chàng
zhū chàng
xīn chàng
gēng chàng
fèng chàng
hè chàng
qí chàng
yí chàng
bān chàng
chán chàng
xiǎo chàng
tuī chàng
táng chàng
cháo chàng
hēng chàng
chóng chàng
hū chàng
jiǎ chàng
jí chàng
qīng chàng
bài chàng
jiù chàng
dī chàng
xuě chàng
xiān chàng
shǒu chàng
sù chàng
liú chàng
hào chàng
yōu chàng
fān chàng
xiǎo chàng
chén chàng
jǐng chàng
mán chàng
chuán chàng
yín chàng
duì chàng
zhàn chàng
yǎn chàng
píng chàng
lún chàng
jué chàng
jiē chàng
chóu chàng
lú chàng
huān chàng
yǐn chàng
mài chàng
yóng chàng
jiāo chàng
kāi chàng
zuò chàng
bàn chàng
tí chàng
diǎn chàng
gāo chàng
yǒng chàng
líng chàng
yuàn chàng
gòng chàng
yī chàng
gǔ chàng
suí chàng
zhǔ chàng
yáng chàng
jué chàng
míng chàng
lì chàng
shuō chàng
gē chàng
èr chàng
yán chàng
fàn chàng
tán chàng
zhòu chàng
jiǎng chàng
dú chàng
kǎi chàng
jī chàng
lǐng chàng
qiǎn chàng
yě chàng
zàn chàng
hé chàng
gǎn chàng
tí chàng
ǒu chàng
piào chàng
yàn chàng
sān chàng
ōu chàng
yǐng chàng
lǐng chàng
⒈ 谓以诗歌相赠答。
引宋赵抃《有怀程给事》诗:“元和賡唱今犹古,此乐情怀岂有涯。”
明顾起纶《国雅品·士品四》:“及归田, 吴每自丰中相讯不废, 俞同里賡唱尤密。”
清昭槤《啸亭杂录·木兰行围制度》:“或有时上引诸文士賡唱终夕,以示暇焉。”
赓gēng(动)〈书〉继续。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。