hū tiān
hū yù
hū yīn
hū kàn
hū zǐ
hū xiāo
hū chī
hū hǎn
hū xiào
hū shào
hū xī
hū dú
hū jī
hū wèi
hū háo
hū rǎng
hū hán
hū chì
hū rǎo
hū tái
hū ěr
hū lū
hū hè
hū hǒu
hū xī
hū shuāng
hū tū
hū chàng
hū chī
hū chēng
hū xī
hū fú
hū yán
hū huàn
hū xī
hū bó
hū hé
hū lū
hū shan
hū sōng
hū gēng
hū jiù
hū hū
hū lóng
hū shān
hū xiǎng
hū wáng
hū xī
hū jiē
hū xiōng
hū jiē
hū yuān
hū míng
hū jiào
hū wǔ
hū jǐng
hū biàn
hū zhào
hū suǒ
hū qì
hū yǎn
hū tóu
hū hào
hū nóng
hū yìng
hū zào
hū háo
hū shēng
hū lā
hū yáng
hū lā
hū yīng
hū lú
hū xū
hū jì
hū hā
hū nòng
hū yǔ
hū chī
hū bó
hū chī
hū gào
hū pú
hū lán
hēng chàng
chuī chàng
qiáo chàng
xiān chàng
yán chàng
sù chàng
duì chàng
liú chàng
jí chàng
jué chàng
jiǎng chàng
jiāo chàng
tuī chàng
huān chàng
lú chàng
yī chàng
lí chàng
lún chàng
gē chàng
gāo chàng
zàn chàng
xiǎo chàng
gòng chàng
píng chàng
lǐng chàng
lián chàng
àn chàng
yǐn chàng
suí chàng
kāi chàng
xuě chàng
yàn chàng
jiē chàng
qí chàng
mài chàng
piào chàng
bài chàng
gēng chàng
lì chàng
tí chàng
bàn chàng
chán chàng
cǎi chàng
gǎn chàng
yǐng chàng
zuò chàng
líng chàng
fèng chàng
qīng chàng
ǒu chàng
qiǎn chàng
chóng chàng
zhòu chàng
yōu chàng
hū chàng
jué chàng
shǒu chàng
hè chàng
shěn chàng
èr chàng
chóu chàng
yǎn chàng
hé chàng
xīn chàng
zhǔ chàng
zhū chàng
fàn chàng
yǒng chàng
sān chàng
dú chàng
yáng chàng
yě chàng
mán chàng
bān chàng
tí chàng
tán chàng
cháo chàng
ōu chàng
dī chàng
míng chàng
diǎn chàng
jǐng chàng
chén chàng
chuán chàng
lǐng chàng
hào chàng
jiǎ chàng
yóng chàng
xiǎo chàng
yú chàng
shuō chàng
kǎi chàng
yí chàng
jī chàng
yín chàng
zhàn chàng
jiù chàng
yuàn chàng
táng chàng
gǔ chàng
fān chàng
⒈ 大声唱名。
引唐柳宗元《与韩愈论史官书》:“设使退之为御史中丞大夫,其褒贬成败人愈益显,其宜恐惧尤大也,则又扬扬入臺府,美食安坐,行呼唱於朝廷而已耶?”
清昭槤《啸亭杂录·佟襄毅伯》:“每早朝,黎明,公独正襟坐中左门,将入直,侍衞按簿呼唱。”
呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。