jiāo chàng
jǐng chàng
shǒu chàng
zhàn chàng
chuán chàng
tí chàng
píng chàng
yǐn chàng
lì chàng
bàn chàng
chóng chàng
jué chàng
gēng chàng
lǐng chàng
kāi chàng
mài chàng
yě chàng
gǔ chàng
duì chàng
gē chàng
xiān chàng
fèng chàng
hào chàng
suí chàng
tán chàng
mán chàng
yī chàng
xīn chàng
yàn chàng
zhòu chàng
tí chàng
bān chàng
lún chàng
fàn chàng
yǒng chàng
cǎi chàng
zàn chàng
àn chàng
hè chàng
táng chàng
zhū chàng
qí chàng
jī chàng
kǎi chàng
jiē chàng
chuī chàng
sù chàng
yín chàng
gòng chàng
chén chàng
gǎn chàng
qiǎn chàng
líng chàng
lí chàng
yáng chàng
qiáo chàng
gāo chàng
shuō chàng
zhǔ chàng
yǎn chàng
cháo chàng
jiǎng chàng
liú chàng
chán chàng
zuò chàng
hé chàng
lǐng chàng
yú chàng
shěn chàng
lián chàng
dú chàng
hū chàng
xuě chàng
jué chàng
míng chàng
jiǎ chàng
yǐng chàng
yóng chàng
ōu chàng
fān chàng
piào chàng
èr chàng
chóu chàng
qīng chàng
ǒu chàng
tuī chàng
yán chàng
hēng chàng
huān chàng
xiǎo chàng
yuàn chàng
lú chàng
dī chàng
diǎn chàng
sān chàng
bài chàng
yí chàng
xiǎo chàng
jiù chàng
jí chàng
yōu chàng
⒈ 科举时代,进士殿试后,皇帝召见,按甲第唱名传呼,称胪唱。其制始于宋时。
引宋曾敏行《独醒杂志》卷九:“翌日臚唱, 元用居第一, 表卿次之。”
元方回《涌金城望》诗之三:“臚唱曾叨殿上传,末班遥望御炉烟。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷三:“每科臚唱后,新进士齐赴国子监释奠。”
科举时,天子宣旨传召新科进士入见,称为「胪唱」。元.方回〈赵宾旸唐师善见和涌金城望次韵〉五首之五:「胪唱曾叨殿上传,末班遥望御炉烟。」也作「胪传。」
胪lú(动)〈书〉陈列:~列|~陈。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。