rù kòu
rù yào
rù chǎng
rù gé
rù zhuì
rù shì
rù wéi
rù wǎng
rù huà
rù hēi
rù chǔ
rù mù
rù shēng
rù dào
rù wǔ
rù huǒ
rù jiān
rù gào
rù lì
rù zhì
rù mén
rù jú
rù lái
rù kuǎn
rù guǎn
rù jiàng
rù qiú
rù liú
rù gǔ
rù jǐ
rù suì
rù sì
rù mèng
rù xù
rù pò
rù zhǔ
rù mó
rù shén
rù jiǎ
rù lǜ
rù jìng
rù chū
rù zhí
rù kǒu
rù chāo
rù mù
rù zhōng
rù nán
rù xì
rù miè
rù gǔ
rù bìn
rù shēng
rù náng
rù shǒu
rù yù
rù wēi
rù wéi
rù jǐng
rù mèi
rù chāo
rù bì
rù gòng
rù qīn
rù mǎ
rù huì
rù shuì
rù jiào
rù jiān
rù jìng
rù yuè
rù zá
rù ěr
rù cháo
rù shì
rù zhé
rù mù
rù zuǎn
rù mín
rù shí
rù huái
rù guān
rù shì
rù mián
rù huò
rù lǎn
rù ōu
rù xìn
rù dé
rù wàng
rù tuán
rù lǐ
rù shè
rù diào
rù rén
rù huàn
rù xuán
rù duì
rù nèi
rù yù
rù tiē
rù shào
rù xiáng
rù shān
rù xí
rù mù
rù zhù
rù shèng
rù jì
rù chán
rù jìn
rù mén
rù zhàng
rù méi
rù shēn
rù zhàng
rù gǎng
rù xiàn
rù lín
rù shēn
rù guān
rù sāi
rù fáng
rù xìng
rù qiān
rù zhàng
rù xīn
rù wèng
rù lián
rù dìng
rù míng
rù dì
rù yǎn
rù jī
rù gǔ
rù wù
rù bó
rù yuàn
rù shì
rù yǐn
rù duì
rù gé
rù pǐn
rù huǒ
rù jié
rù wèi
rù lì
rù huǒ
rù dì
rù wù
rù xuǎn
rù kù
rù shèng
rù jiǎo
rù gōng
rù fàn
rù dǎng
rù pàn
rù xué
rù cì
rù jìn
rù gòu
rù jì
rù zuǎn
rù zuò
rù tào
rù liàn
rù jià
rù tǔ
rù xiàng
rù hù
rù huà
rù mí
rù shì
rù jìng
rù xié
rù lín
rù rù
rù shè
rù mèng
rù yè
rù miào
rù liè
gū chán
rù chán
xún chán
ān chán
shòu shàn
dān chán
kū chán
sì chán
xué chán
xiāng chán
dēng chán
hú chán
bāo chán
bī chán
tán chán
yáo chán
chuán chán
shì chán
xūn chán
qī chán
jiāo chán
dǎ chán
sān chán
piān chán
táo chán
wài chán
xiū chán
shī chán
chá chán
kuáng chán
zī chán
jìn chán
yè chán
zhèng chán
chéng chán
shū chán
bān chán
dāi chán
chū chán
nèi chán
fēng shàn
zhōng chán
yī chán
huà chán
jié chán
mào chán
xíng chán
bì chán
lùn chán
zuò chán
yuān chán
chū chán
dì chán
⒈ 犹入定。
引南朝齐萧子良《迴向佛道门》:“十方诸菩萨,读诵於经法。入禪出禪者,劝总行众善。”
唐宋之问《游云门寺》诗:“入禪从鸽遶,説法有龙听。”
入rù(1)(动)进来或进去:投~|~冬|由浅~深。(2)(动)参加到某种组织中:~学|~伍。(3)(动)收入:岁~|量~为出。(4)(动)合乎:~时|~情~理。(5)(名)入声:平上去~。
禅读音:chán,shàn[ chán ]1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。