xué shǒu
xué lù
xué shú
xué zhèng
xué gōng
xué jiū
xué shì
xué fǔ
xué pín
xué wen
xué bào
xué àn
xué chǔ
xué sòng
xué dǒng
xué xué
xué zì
xué lín
xué dìng
xué shì
xué yè
xué bà
xué xiào
xué líng
xué shù
xué shí
xué chéng
xué zhě
xué mō
xué sheng
xué zhì
xué jiè
xué fá
xué lǎn
xué huàn
xué děng
xué tián
xué jià
xué zǐ
xué yì
xué qián
xué zé
xué guǎn
xué sēng
xué yuàn
xué zōng
xué jí
xué miào
xué yì
xué ér
xué wèi
xué lì
xué é
xué lú
xué xiào
xué jiě
xué bàn
xué fèng
xué chán
xué tóng
xué shū
xué wū
xué fèi
xué fēng
xué fǒu
xué jiān
xué xiān
xué cáo
xué yì
xué dào
xué gōng
xué mín
xué ér
xué lǚ
xué bó
xué xiào
xué hǎi
xué wén
xué rén
xué pài
xué gǔ
xué shè
xué zhǎng
xué mèi
xué bù
xué wán
xué zhèng
xué yǔ
xué xí
xué fǎ
xué shì
xué shǐ
xué xiōng
xué tíng
xué lǐ
xué dì
xué kē
xué xì
xué xíng
xué mén
xué liú
xué tú
xué shì
xué míng
xué fó
xué yòu
xué shuō
xué kuàng
xué táng
xué bù
xué shé
xué yóu
xué yuán
xué huì
xué lì
xué xí
xué cháo
xué shěng
xué shī
xué fēn
xué shè
xué hǎo
xué yuán
xué nián
xué jiàn
xué jiū
xíng chán
tán chán
shī chán
fēng shàn
xún chán
zuò chán
jiāo chán
dì chán
kuáng chán
qī chán
bān chán
shū chán
hú chán
huà chán
yuān chán
bāo chán
sì chán
zī chán
chū chán
jié chán
chéng chán
dēng chán
bī chán
xué chán
ān chán
lùn chán
yáo chán
shòu shàn
bì chán
nèi chán
shì chán
wài chán
xūn chán
dǎ chán
xiū chán
gū chán
jìn chán
mào chán
zhèng chán
rù chán
zhōng chán
kū chán
yè chán
chá chán
xiāng chán
sān chán
yī chán
táo chán
chū chán
piān chán
dān chán
dāi chán
chuán chán
⒈ 犹学佛。参见“学佛”。
引宋翁卷《山中》诗:“不奈邻峰学禪伴,时时来此叩巖扉。”
清恽敬《与李汀州书》:“自隋唐学禪者,以山名寺名称其本师。”
学xué(1)(动)学习:~书法。(2)(动)模仿:鹦鹉~舌|~得很像。(3)(名)学问:博~|才疏~浅|治~。(4)(名)指学科:化~|数~|新~。(5)(名)学校:小~|大~。
禅读音:chán,shàn[ chán ]1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。