féi quē
xiǎo quē
tuí quē
shǎ quē
xián quē
kāi quē
kuì quē
tí quē
xià quē
fèi quē
chū quē
jì quē
diǎn quē
wú quē
shǔ quē
zàn quē
yuán quē
liè quē
yuán quē
qín quē
cán quē
yào quē
kòng quē
biān quē
cái quē
sàn quē
bāo quē
fēi quē
běn quē
líng quē
yōu quē
yú quē
yǔn quē
gào quē
wán quē
bàng quē
é quē
dǐng quē
chà quē
liè quē
jǐn quē
é quē
fàng quē
miù quē
niè quē
diāo quē
kuī quē
sǔn quē
qī quē
huì quē
jiǎn quē
yí quē
yān quē
pò quē
tiāo quē
hòu quē
wēi quē
chǐ quē
jiǎn quē
cán quē
qiàn quē
fán quē
duàn quē
bài quē
tù quē
wáng quē
duǎn quē
hǎo quē
mài quē
zhōng quē
qí quē
pǐ quē
huǐ quē
bēng quē
mǎi quē
diàn quē
qī quē
lí quē
měi quē
lún quē
bǔ quē
tuí quē
xī quē
niè quē
hàn quē
kuǎn quē
piē quē
⒈ 埋没残缺。
引《新唐书·令狐德棻传》:“方是时,大乱后,经籍亡散,祕书湮缺, 德棻始请帝重购求天下遗书,置吏补録。”
1. 埋没:湮灭。湮没(mò)。
2. 淤塞,堵塞:“昔者禹之湮洪水,决江河。”
缺读音:quē缺quē(1)(动)缺乏;短少:~人|~肥|~水。(2)(动)残破;残缺:这本书~了两页。(3)(动)该到而未到:~勤|~席。(4)(动)旧时指官职的空额;也泛指一般职务的空额:出~|肥~。