cāng shèng
xiān shèng
ruì shèng
sān shèng
fǔ shèng
guān shèng
cì shèng
shén shèng
ruì shèng
qí shèng
huì shèng
cháo shèng
dà shèng
jiǔ shèng
zhēng shèng
xī shèng
bǐ shèng
shī shèng
gǒng shèng
yù shèng
jù shèng
hù shèng
nǐ shèng
sì shèng
míng shèng
shū shèng
qín shèng
qī shèng
yóu shèng
biǎo shèng
cān shèng
hàn shèng
kǒng shèng
dǔ shèng
shì shèng
liè shèng
yī shèng
xī shèng
yè shèng
gū shèng
líng shèng
yà shèng
xián shèng
yì shèng
shùn shèng
shù shèng
háo shèng
hòu shèng
yì shèng
chōng shèng
hóng shèng
yuān shèng
lèi shèng
fán shèng
lǔ shèng
xīn shèng
ní shèng
jiǔ shèng
dàn shèng
tiān shèng
máng shèng
huáng shèng
qí shèng
wǔ shèng
fù shèng
cǎo shèng
qǐ shèng
qīng shèng
fēi shèng
zhǔ shèng
qí shèng
zōng shèng
bǐng shèng
rù shèng
rén shèng
⒈ 称述古圣先王之盛德。
引唐钱起《奉和中书常舍人晚秋集贤院即事寄徐薛二侍御》:“述圣鲁宣父,通经汉仲舒。”
⒉ 子思之封号。 元文宗至顺二年加封子思为沂国述圣公。明嘉靖时罢其封爵,但称述圣。参阅《元史·文宗纪三》、《续通典·礼十》。
述shù(1)(动)本义:遵循。(2)(动)陈说;叙述:口~|重~。
圣读音:shèng圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。