máng kǒng
máng xìn
máng zuǒ
máng dào
máng rén
máng qū
máng pāi
máng yáng
máng míng
máng kuì
máng jǐng
máng gǔ
máng tán
máng shǐ
máng zhàng
máng wēng
máng lòu
máng mào
máng gǔ
máng xīn
máng yǎn
máng shì
máng tīng
máng shé
máng fèi
máng máng
máng hūn
máng lóng
máng yún
máng tāng
máng fēng
máng shèng
máng chén
máng jìn
máng nǚ
máng mèi
máng mù
máng rán
máng zì
máng miǎo
máng gàn
máng zhě
máng yǔ
máng qiú
máng diǎn
máng zǐ
máng dòng
máng biāo
máng liú
máng cí
máng shuò
máng míng
máng cóng
máng cháng
máng yīn
máng shū
máng mèi
máng chāng
máng wén
máng mán
máng cháng
máng shěn
máng qí
xián shèng
cǎo shèng
bǐng shèng
shùn shèng
cháo shèng
fù shèng
lǔ shèng
ruì shèng
yóu shèng
huì shèng
máng shèng
yì shèng
jù shèng
líng shèng
chōng shèng
gū shèng
qín shèng
dàn shèng
dǔ shèng
jiǔ shèng
ruì shèng
zhēng shèng
jiǔ shèng
shù shèng
gǒng shèng
háo shèng
zōng shèng
dà shèng
bǐ shèng
qí shèng
yè shèng
shī shèng
nǐ shèng
huáng shèng
fán shèng
fǔ shèng
rù shèng
xiān shèng
lèi shèng
míng shèng
qí shèng
guān shèng
shū shèng
cān shèng
ní shèng
tiān shèng
shén shèng
fēi shèng
qí shèng
yī shèng
sì shèng
xī shèng
cì shèng
qīng shèng
cāng shèng
hàn shèng
kǒng shèng
qǐ shèng
liè shèng
wǔ shèng
sān shèng
xīn shèng
xī shèng
yuān shèng
shì shèng
hòu shèng
zhǔ shèng
yì shèng
qī shèng
rén shèng
biǎo shèng
hóng shèng
yù shèng
yà shèng
hù shèng
⒈ 指双目失明的唐代圣僧鉴真和尚。
引赵朴初《河原崎长十郎先生自广州来书奉答》诗:“忆君十年前,絶艺演盲圣。倾倒两邦人,至情与至性。”
自注:“鉴真和上东渡,五次航海失败,第六次成功到日时,双目已失明,后人称为盲圣。”
盲máng(名)看不见东西;瞎:~人|文~|色~。
圣读音:shèng圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。