诗圣


诗圣的组词


诗鬼

shī guǐ

诗语

shī yǔ

诗龛

shī kān

诗媒

shī méi

诗祟

shī suì

诗老

shī lǎo

诗柄

shī bǐng

诗词

shī cí

诗经

shī jīng

诗文

shī wén

诗艸

shī cǎo

诗秩

shī zhì

诗逋

shī bū

诗礼

shī lǐ

诗势

shī shì

诗稿

shī gǎo

诗库

shī kù

诗剧

shī jù

诗胆

shī dǎn

诗府

shī fǔ

诗场

shī chǎng

诗筹

shī chóu

诗料

shī liào

诗编

shī biān

诗鸿

shī hóng

诗藻

shī zǎo

诗瓢

shī piáo

诗帐

shī zhàng

诗酒

shī jiǔ

诗工

shī gōng

诗学

shī xué

诗奴

shī nú

诗家

shī jiā

诗骨

shī gǔ

诗癯

shī qú

诗垒

shī lěi

诗墨

shī mò

诗隐

shī yǐn

诗圣

shī shèng

诗痴

shī chī

诗瘢

shī bān

诗存

shī cún

诗具

shī jù

诗阄

shī jiū

诗魂

shī hún

诗运

shī yùn

诗杰

shī jié

诗节

shī jié

诗寮

shī liáo

诗床

shī chuáng

诗侣

shī lǚ

诗材

shī cái

诗调

shī diào

诗彩

shī cǎi

诗记

shī jì

诗哲

shī zhé

诗奁

shī lián

诗械

shī xiè

诗僧

shī sēng

诗舸

shī gě

诗侠

shī xiá

诗雄

shī xióng

诗敌

shī dí

诗教

shī jiào

诗毫

shī háo

诗癖

shī pǐ

诗扉

shī fēi

诗景

shī jǐng

诗源

shī yuán

诗谜

shī mí

诗苑

shī yuàn

诗窖

shī jiào

诗兴

shī xìng

诗壁

shī bì

诗将

shī jiāng

诗婢

shī bì

诗话

shī huà

诗格

shī gé

诗咏

shī yǒng

诗歌

shī gē

诗艹

shī ǎo

诗谣

shī yáo

诗归

shī guī

诗淫

shī yín

诗林

shī lín

诗謌

shī gē

诗抄

shī chāo

诗律

shī lǜ

诗碑

shī bēi

诗官

shī guān

诗公

shī gōng

诗递

shī dì

诗乐

shī lè

诗貌

shī mào

诗眼

shī yǎn

诗席

shī xí

诗牢

shī láo

诗局

shī jú

诗联

shī lián

诗派

shī pài

诗箧

shī qiè

诗册

shī cè

诗斑

shī bān

诗国

shī guó

诗友

shī yǒu

诗案

shī àn

诗牋

shī jiān

诗书

shī shū

诗论

shī lùn

诗版

shī bǎn

诗流

shī liú

诗辞

shī cí

诗义

shī yì

诗史

shī shǐ

诗理

shī lǐ

诗签

shī qiān

诗藳

shī gǎo

诗舫

shī fǎng

诗品

shī pǐn

诗臞

shī qú

诗农

shī nóng

诗什

shī shí

诗豪

shī háo

诗仙

shī xiān

诗穷

shī qióng

诗花

shī huā

诗声

shī shēng

诗祸

shī huò

诗囿

shī yòu

诗轴

shī zhóu

诗牌

shī pái

诗力

shī lì

诗笔

shī bǐ

诗板

shī bǎn

诗涩

shī sè

诗绢

shī juàn

诗辑

shī jí

诗笺

shī jiān

诗囊

shī náng

诗钞

shī chāo

诗赋

shī fù

诗病

shī bìng

诗伴

shī bàn

诗卷

shī juàn

诗兵

shī bīng

诗脾

shī pí

诗丐

shī gài

诗瓤

shī ráng

诗偶

shī ǒu

诗朋

shī péng

诗门

shī mén

诗葩

shī pā

诗禅

shī chán

诗篇

shī piān

诗癫

shī diān

诗刻

shī kè

诗余

shī yú

诗情

shī qíng

诗称

shī chēng

诗体

shī tǐ

诗偈

shī jì

诗魔

shī mó

诗境

shī jìng

诗怀

shī huái

诗道

shī dào

诗犯

shī fàn

诗狂

shī kuáng

诗法

shī fǎ

诗集

shī jí

诗会

shī huì

诗墙

shī qiáng

诗绫

shī líng

诗榜

shī bǎng

诗灵

shī líng

诗颠

shī diān

诗狱

shī yù

诗人

shī rén

诗愁

shī chóu

诗盟

shī méng

诗师

shī shī

诗謡

shī yáo

诗筒

shī tǒng

诗锦

shī jǐn

诗草

shī cǎo

诗才

shī cái

诗逸

shī yì

诗虎

shī hǔ

诗邮

shī yóu

诗忌

shī jì

诗社

shī shè

诗骚

shī sāo

诗本

shī běn

诗商

shī shāng

诗序

shī xù

诗匠

shī jiàng

诗评

shī píng

诗界

shī jiè

诗颂

shī sòng

诗风

shī fēng

诗客

shī kè

诗伯

shī bó

诗槊

shī shuò

诗意

shī yì

诗课

shī kè

诗名

shī míng

诗函

shī hán

诗颕

shī yǐng

诗鸩

shī zhèn

诗肠

shī cháng

诗韵

shī yùn

诗匳

shī lián


希圣

xī shèng

大圣

dà shèng

参圣

cān shèng

豪圣

háo shèng

鲁圣

lǔ shèng

次圣

cì shèng

秦圣

qín shèng

逝圣

shì shèng

复圣

fù shèng

晞圣

xī shèng

清圣

qīng shèng

翊圣

yì shèng

盲圣

máng shèng

后圣

hòu shèng

扈圣

hù shèng

征圣

zhēng shèng

仁圣

rén shèng

毓圣

yù shèng

神圣

shén shèng

慧圣

huì shèng

拟圣

nǐ shèng

关圣

guān shèng

四圣

sì shèng

诗圣

shī shèng

渊圣

yuān shèng

叡圣

ruì shèng

累圣

lèi shèng

辅圣

fǔ shèng

九圣

jiǔ shèng

草圣

cǎo shèng

易圣

yì shèng

洪圣

hóng shèng

述圣

shù shèng

灵圣

líng shèng

淑圣

shū shèng

汉圣

hàn shèng

剧圣

jù shèng

拱圣

gǒng shèng

贤圣

xián shèng

起圣

qǐ shèng

尼圣

ní shèng

列圣

liè shèng

皇圣

huáng shèng

笃圣

dǔ shèng

碁圣

qí shèng

瑞圣

ruì shèng

孔圣

kǒng shèng

顺圣

shùn shèng

七圣

qī shèng

孤圣

gū shèng

齐圣

qí shèng

禀圣

bǐng shèng

医圣

yī shèng

非圣

fēi shèng

天圣

tiān shèng

酒圣

jiǔ shèng

仓圣

cāng shèng

棋圣

qí shèng

入圣

rù shèng

谒圣

yè shèng

凡圣

fán shèng

朝圣

cháo shèng

宗圣

zōng shèng

表圣

biǎo shèng

亚圣

yà shèng

明圣

míng shèng

诞圣

dàn shèng

先圣

xiān shèng

主圣

zhǔ shèng

武圣

wǔ shèng

由圣

yóu shèng

三圣

sān shèng

笔圣

bǐ shèng

冲圣

chōng shèng

新圣

xīn shèng

上一组词:卖劲
下一组词:鄙称

更多诗的组词

诗圣的意思


词语解释:

诗圣shīshèng

(1) 造hAo86.诣极高的诗人。如杜甫

英be poet of high attainments

引证解释:

⒈ 指唐杜甫。语本宋秦观《韩愈论》:“犹杜子美之於诗,实积众家之长…… 孟子曰;‘ 伯夷,圣之清者也; 伊尹,圣之任者也; 柳下惠,圣之和者也; 孔子,圣之时者也。

引孔子之谓集大成。’呜呼, 杜氏、韩氏亦集诗之大成者歟。”
清叶燮《原诗·外篇上》:“诗圣推杜甫。”
梁启超《情圣杜甫》:“杜工部被后人上他徽号叫做‘诗圣’。”

⒉ 指唐李白。

引清屈大均《采石题太白祠》诗:“千载人称诗圣好,风流长在少陵前。”
自注:“朱紫阳(朱熹 )尝谓太白 ‘圣於诗’。祠上有亭,当翠螺山顶,予因题曰‘诗圣亭’。”

⒊ 指清杜濬。

引《清史稿·遗逸传·杜濬》:“阎若璩於时贤多所訾謷,独许濬五律,称为‘诗圣’。”

⒋ 泛指杰出的诗人。

引清赵翼《一蚁》诗:“徒守书獃自己误,纵成诗圣世何裨?”
王老九《富平县里出诗圣》诗:“富平县里出诗圣,万家歌唱声连声。”

国语词典:

最杰出的诗人,指唐人杜甫。明清文人极为推崇杜甫,故尊其为「诗圣」。见明.杨慎《升庵诗话.卷七.评李杜》。

更多圣的组词

诗圣详细解释


读音:shī

诗shī(名)文学体裁的一种;通过有节奏、韵律的语言反映生活;抒发情感:~抄|~词|~风|~集|~句|~剧|~律。

读音:shèng

圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025