pú lún
pú xiàn
pú guā
pú qiě
pú yuè
pú hè
pú cǎo
pú sài
pú lú
pú sāi
pú xié
pú lèi
pú yì
pú zhì
pú bó
pú yuè
pú lán
pú shì
pú sháo
pú gū
pú zī
pú bó
pú lú
pú yǐn
pú róng
pú jiǔ
pú táo
pú chē
pú dūn
pú shāo
pú yán
pú shāo
pú wěi
pú tuán
pú gōng
pú táo
pú shè
pú bì
pú láo
pú yì
pú shàn
pú shǐ
pú fú
pú kuí
pú cài
pú gē
pú jù
pú shāo
pú ài
pú jiàn
pú fú
pú jiān
pú shà
pú xí
pú xì
pú lán
pú fān
pú rén
pú luǒ
pú yī
pú sāo
pú hǎi
pú jīng
pú hé
pú dié
pú bài
pú biān
pú kān
pú mì
pú qiàn
pú bàng
pú hé
pú zhǎ
pú bāo
pú niǎn
pú wàng
pú liǔ
pú gǔ
pú píng
pú bì
pú jié
pú jiàn
pú yáng
pú táo
pú shāo
pú sū
pú jū
pú ān
lián biān
tiě biān
mán biān
diàn biān
jìng biān
tiáo biān
lóng biān
fǎ biān
zèng biān
gāng biān
jiào biān
fǎn biān
zhuó biān
xiān biān
chì biān
yáng biān
sǔn biān
dān biān
zhě biān
lóng biān
zǔ biān
zuì biān
yú biān
kuáng biān
pú biān
gǔ biān
zhì biān
chuī biān
zhā biān
jié biān
xiǎng biān
zhī biān
hòu biān
míng biān
zhēng biān
zhù biān
tóu biān
líng biān
guāng biān
zhí biān
bǐng biān
cháng biān
guà biān
yáng biān
yín biān
huǒ biān
zhú biān
mǎ biān
niú biān
sī biān
yáo biān
chī biān
jī biān
tíng biān
jiā biān
jìng biān
⒈ 以蒲草为鞭。常用以表示刑罚宽仁。
引《后汉书·刘宽传》:“吏人有过,但用蒲鞭罚之,示辱而已,终不加苦。”
唐李白《赠清漳明府侄聿》诗:“蒲鞭挂簷枝,示耻无扑抶。”
宋苏轼《次韵李端叔送保倅翟安常赴阙》:“顾我迂愚分竹使,与君谈笑用蒲鞭。”
用蒲草制成的鞭子。比喻宽刑。《后汉书.卷二五.刘宽传》:「吏人有过,但用蒲鞭罚之,示辱而已。」唐.李白〈赠清漳明府姪聿〉诗:「蒲鞭挂簷枝,示耻无扑抶。」也作「鞭蒲」。
1. 多年生草本植物,生池沼中,高近两米。根茎长在泥里,可食。叶长而尖,可编席、制扇,夏天开黄色花(亦称“香蒲”):蒲黄(蒲的花粉)。蒲棒。蒲草。蒲绒。蒲扇。
2. 指“菖蒲”:蒲节。蒲月(指农历五月)。
3. 庵,用草盖的圆形屋。
4. 古同“匍”,匍伏。
5. 姓。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。