yín gē
yín shēn
yín zhài
yín niǎo
yín chàng
yín míng
yín qiè
yín shēng
yín zhòu
yín méng
yín cháo
yín qióng
yín yǒng
yín duàn
yín qióng
yín jiāng
yín gǎo
yín fēng
yín wán
yín jiān
yín dēng
yín guān
yín é
yín nòng
yín yǒng
yín wèi
yín yín
yín xiào
yín shǎng
yín zhóu
yín shí
yín jiào
yín bǐ
yín tà
yín xiù
yín hǒu
yín xiǎng
yín sòng
yín bài
yín gǔ
yín hún
yín xí
yín xiě
yín náo
yín jiān
yín xīng
yín chuāng
yín sòng
yín biān
yín wán
yín xiǎng
yín jí
yín qióng
yín ōu
dān biān
sǔn biān
zhuó biān
mǎ biān
fǎn biān
jī biān
jié biān
tíng biān
chī biān
niú biān
zǔ biān
kuáng biān
jìng biān
zuì biān
xiǎng biān
cháng biān
míng biān
zèng biān
xiān biān
zhě biān
zhēng biān
yín biān
guāng biān
jiā biān
jiào biān
bǐng biān
zhā biān
gǔ biān
lóng biān
yáo biān
diàn biān
zhī biān
yáng biān
sī biān
lóng biān
gāng biān
tiáo biān
guà biān
zhí biān
hòu biān
chì biān
lián biān
tiě biān
tóu biān
chuī biān
yáng biān
zhì biān
líng biān
huǒ biān
zhú biān
yú biān
fǎ biān
mán biān
zhù biān
pú biān
jìng biān
⒈ 诗人的马鞭。多以形容行吟的诗人。
引宋陈亮《七娘子·三衢道中作》词:“卖花声断蓝桥暮,记吟鞭醉帽曾经处。”
元萨都剌《九日登石头城》诗:“九日吟鞭住石头,翠微高处倚晴秋。”
清龚自珍《己亥杂诗》之五:“浩荡离愁白日斜,吟鞭东指即天涯。”
苏曼殊《淀江道中口占》:“羸马未须愁远道,桃花红欲上吟鞭。”
吟yín(1)(动)吟咏:~诗|~颂|~唱。(2)(名)古典诗歌的一种名称:《秦妇~》。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。