蛮鞭


蛮鞭的组词


蛮笺

mán jiān

蛮烟

mán yān

蛮隶

mán lì

蛮子

mán zi

蛮鞾

mán xuē

蛮男

mán nán

蛮落

mán luò

蛮夏

mán xià

蛮莫

mán mò

蛮蛮

mán mán

蛮寇

mán kòu

蛮庭

mán tíng

蛮鼓

mán gǔ

蛮僰

mán bó

蛮氏

mán shì

蛮客

mán kè

蛮娘

mán niáng

蛮酒

mán jiǔ

蛮力

mán lì

蛮腰

mán yāo

蛮干

mán gàn

蛮垂

mán chuí

蛮鼍

mán tuó

蛮畜

mán chù

蛮劲

mán jìn

蛮儿

mán ér

蛮舶

mán bó

蛮虏

mán lǔ

蛮貃

mán mò

蛮淫

mán yín

蛮彝

mán yí

蛮为

mán wéi

蛮人

mán rén

蛮陬

mán zōu

蛮蕉

mán jiāo

蛮气

mán qì

蛮会

mán huì

蛮查

mán zhā

蛮强

mán qiáng

蛮功

mán gōng

蛮貉

mán mò

蛮花

mán huā

蛮书

mán shū

蛮唱

mán chàng

蛮作

mán zuò

蛮酋

mán qiú

蛮君

mán jūn

蛮勇

mán yǒng

蛮野

mán yě

蛮夷

mán yí

蛮荆

mán jīng

蛮箐

mán jīng

蛮楚

mán chǔ

蛮珍

mán zhēn

蛮横

mán hèng

蛮俗

mán sú

蛮府

mán fǔ

蛮音

mán yīn

蛮茶

mán chá

蛮虫

mán chóng

蛮貊

mán mò

蛮床

mán chuáng

蛮奴

mán nú

蛮船

mán chuán

蛮蜑

mán dàn

蛮靴

mán xuē

蛮布

mán bù

蛮缠

mán chán

蛮僮

mán tóng

蛮髦

mán máo

蛮触

mán chù

蛮江

mán jiāng

蛮犷

mán guǎng

蛮樯

mán qiáng

蛮土

mán tǔ

蛮獠

mán liáo

蛮性

mán xìng

蛮声

mán shēng

蛮歌

mán gē

蛮利

mán lì

蛮婆

mán pó

蛮圻

mán qí

蛮做

mán zuò

蛮鴃

mán jué

蛮裔

mán yì

蛮方

mán fāng

蛮弦

mán xián

蛮峤

fǔ kuài

蛮徭

mán yáo

蛮榼

mán kē

蛮王

mán wáng

蛮村

mán cūn

蛮鞭

mán biān

蛮瘴

mán zhàng

蛮猺

mán yáo

蛮市

mán shì

蛮僿

mán sài

蛮估

mán gū

蛮罽

mán jì

蛮皮

mán pí

蛮左

mán zuǒ

蛮溪

mán xī

蛮狄

mán dí

蛮邸

mán dǐ

蛮族

mán zú

蛮纸

mán zhǐ

蛮藤

mán téng

蛮毡

mán zhān

蛮徼

mán jiǎo

蛮禽

mán qín

蛮头

mán tóu

蛮俚

mán lǐ

蛮果

mán guǒ

蛮猓

mán guō

蛮悍

mán hàn

蛮货

mán huò

蛮民

mán mín

蛮锦

mán jǐn

蛮话

mán huà

蛮暴

mán bào

蛮语

mán yǔ

蛮里

mán lǐ

蛮畿

mán jī

蛮军

mán jūn

蛮牌

mán pái

蛮峒

mán dòng

蛮荒

mán huāng

蛮服

mán fú

蛮妆

mán zhuāng

蛮盒

mán hé

蛮童

mán tóng


吹鞭

chuī biān

先鞭

xiān biān

鸣鞭

míng biān

光鞭

guāng biān

停鞭

tíng biān

联鞭

lián biān

赭鞭

zhě biān

榆鞭

yú biān

征鞭

zhēng biān

龙鞭

lóng biān

吟鞭

yín biān

加鞭

jiā biān

箸鞭

zhù biān

马鞭

mǎ biān

电鞭

diàn biān

祖鞭

zǔ biān

执鞭

zhí biān

法鞭

fǎ biān

浄鞭

jìng biān

扬鞭

yáng biān

蒲鞭

pú biān

反鞭

fǎn biān

秉鞭

bǐng biān

着鞭

zhuó biān

击鞭

jī biān

静鞭

jìng biān

赠鞭

zèng biān

投鞭

tóu biān

挂鞭

guà biān

丝鞭

sī biān

结鞭

jié biān

教鞭

jiào biān

制鞭

zhì biān

摇鞭

yáo biān

灵鞭

líng biān

响鞭

xiǎng biān

栀鞭

zhī biān

笼鞭

lóng biān

长鞭

cháng biān

狂鞭

kuáng biān

单鞭

dān biān

蛮鞭

mán biān

笞鞭

chī biān

醉鞭

zuì biān

钢鞭

gāng biān

杨鞭

yáng biān

笋鞭

sǔn biān

条鞭

tiáo biān

竹鞭

zhú biān

火鞭

huǒ biān

铁鞭

tiě biān

牛鞭

niú biān

赤鞭

chì biān

鼓鞭

gǔ biān

扎鞭

zhā biān

后鞭

hòu biān

上一组词:蛮作
下一组词:蛮淫

更多蛮的组词

蛮鞭的意思


词语解释:

1.西南少数民族用以驱使牲畜的用具。

引证解释:

⒈ 西南少数民族用以驱使牲畜的用具。

引宋范成大《桂海虞衡志·志器》:“蛮鞭,刻木节节如竹根,朱墨间漆之,长纔四五寸,其首有铁环,贯二皮条,以策马。”

网络解释:

蛮鞭

蛮鞭是一个汉语词语,读音是mán biān,是指西南少数民族用以驱使牲畜的用具。
更多鞭的组词

蛮鞭详细解释


读音:mán

蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。

读音:biān

鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025