yáng yán
yáng xǔ
yáng qì
yáng yáng
yáng yì
yáng bì
yáng chéng
yáng wén
yáng huō
yáng lì
yáng yì
yáng gǔ
yáng shī
yáng xīn
yáng huī
yáng lèi
yáng qīng
yáng bān
yáng rǎng
yáng dōu
yáng huī
yáng wēi
yáng qì
yáng huī
yáng jí
yáng fú
yáng jiào
yáng méi
yáng chēng
yáng biān
yáng jīn
yáng cháng
yáng mí
yáng què
yáng mǎ
yáng yú
yáng cháng
yáng yuè
yáng gǔ
yáng liè
yáng yīn
yáng zhì
yáng fēng
yáng lì
yáng biāo
yáng luò
yáng bài
yáng yì
yáng héng
yáng shì
yáng mèi
yáng bīng
yáng míng
yáng zhì
yáng yuè
yáng qín
yáng lù
yáng jǐ
yáng huī
yáng jí
yáng qǐ
yáng kōng
yáng xiāo
yáng bō
yáng fàn
yáng xióng
yáng měi
yáng què
yáng bō
yáng ruí
yáng lì
yáng bái
yáng chén
yáng shuǐ
yáng jīng
yáng fèi
yáng hé
yáng jūn
yáng fú
yáng jīng
yáng líng
yáng huī
yáng bò
yáng biǎo
yáng shàn
yáng huǒ
yáng shā
yáng é
yáng fān
yáng huā
yáng shēng
yáng guāng
yáng fú
yáng zhāo
yáng é
yáng shēng
dān biān
zhā biān
yáng biān
guà biān
jìng biān
xiān biān
jìng biān
pú biān
yín biān
fǎ biān
huǒ biān
sī biān
guāng biān
zuì biān
zhú biān
lián biān
tóu biān
gǔ biān
zèng biān
niú biān
chì biān
yáo biān
mǎ biān
jiào biān
líng biān
zhù biān
xiǎng biān
lóng biān
zhuó biān
zhí biān
zhì biān
yáng biān
sǔn biān
tíng biān
bǐng biān
chuī biān
zhě biān
diàn biān
gāng biān
lóng biān
jiā biān
míng biān
chī biān
fǎn biān
jié biān
jī biān
tiě biān
zǔ biān
zhēng biān
yú biān
tiáo biān
zhī biān
kuáng biān
cháng biān
hòu biān
mán biān
.挥鞭。
⒈ 挥鞭。
引唐岑参《卫节度赤骠马歌》:“扬鞭骤急白汗流,弄影行骄碧蹄碎。”
宋周邦彦《点绛唇》词:“空回顾,淡烟横素,不见扬鞭处。”
明沉德符《野获编·勋戚·服色之僭》:“在京内臣稍家温者,輒服似蟒、似斗牛之衣,名为草兽,金碧晃目,扬鞭长安道上,无人敢问。”
贺敬之《十年颂歌》:“一手挥动神笔,一手扬鞭催马!”
扬起鞭子。
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。