zhě yī
zhě zhī
zhě shí
zhě jū
zhě hàn
zhě àn
zhě tú
zhě bái
zhě yán
zhě chì
zhě è
zhě wū
zhě mò
zhě kòu
zhě huáng
zhě páo
zhě shān
zhě jié
zhě hóng
zhě fú
zhě jìn
zhě hè
zhě yūn
zhě biān
zhě yán
zhě shí
zhě sè
zhě qí
zhě miàn
jī biān
hòu biān
fǎn biān
zǔ biān
yín biān
sǔn biān
lián biān
jiā biān
jìng biān
huǒ biān
guà biān
bǐng biān
niú biān
sī biān
chī biān
zhì biān
jiào biān
zhī biān
zhēng biān
zhù biān
zhě biān
zuì biān
kuáng biān
zhí biān
tóu biān
gāng biān
jìng biān
jié biān
yáo biān
chuī biān
chì biān
guāng biān
yú biān
zèng biān
zhā biān
míng biān
fǎ biān
cháng biān
xiān biān
lóng biān
zhú biān
gǔ biān
lóng biān
tiáo biān
mǎ biān
mán biān
tiě biān
diàn biān
pú biān
tíng biān
xiǎng biān
zhuó biān
yáng biān
líng biān
dān biān
yáng biān
⒈ 相传为神农氏用以检验百草性味的赤色鞭子。
引晋干宝《搜神记》卷一:“神农以赭鞭鞭百草,尽知其平毒寒温之性,臭味所主,以播百穀。”
唐陈子昂《谢药表》:“虽赭鞭神授,未可比其英蕤。”
⒉ 古代用为驱邪之物。
引《汉书·王莽传下》:“桃汤赭鞭,鞭洒屋壁。”
颜师古注:“桃汤洒之,赭鞭鞭之也。”
赭zhě(形)红褐色:~色|~石。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。