sī bù
sī mián
sī jué
sī guāng
sī rǎn
sī mín
sī luó
sī sù
sī má
sī xián
sī guó
sī xǐ
sī mò
sī tāo
sī luó
sī zhú
sī chóu
sī gāo
sī qú
sī ròu
sī líng
sī xián
sī mín
sī guā
sī qín
sī shì
sī lù
sī fù
sī fù
sī hū
sī lǚ
sī biān
sī luò
sī huáng
sī kē
sī wǎng
sī yī
sī dài
sī yán
sī chóng
sī jiāng
sī xiàn
sī xīn
sī xiù
sī fén
sī shéng
sī lóng
sī xiàn
sī yuè
sī cháng
sī háo
sī yǔ
sī liào
sī mài
sī lǚ
sī huáng
sī wēi
sī kuàng
sī yōng
sī zhuī
sī lún
sī liǔ
sī zǐ
sī tóng
sī bó
sī fà
sī róng
sī lèi
sī jiǎn
sī sī
sī máo
sī jiǎn
sī jīn
sī tiáo
sī guǎn
sī xíng
sī máo
sī mǐ
sī zhī
sī máo
jìng biān
tíng biān
míng biān
zèng biān
yáng biān
yín biān
pú biān
zhù biān
guà biān
chuī biān
gǔ biān
zhuó biān
jié biān
líng biān
lián biān
huǒ biān
yáng biān
niú biān
guāng biān
lóng biān
mán biān
zhě biān
tóu biān
jiào biān
cháng biān
zhú biān
dān biān
chì biān
jìng biān
fǎ biān
zhēng biān
yáo biān
hòu biān
sī biān
bǐng biān
zhì biān
diàn biān
yú biān
zhī biān
tiě biān
jiā biān
xiān biān
zǔ biān
jī biān
sǔn biān
chī biān
zhí biān
kuáng biān
zuì biān
xiǎng biān
mǎ biān
lóng biān
fǎn biān
gāng biān
zhā biān
tiáo biān
⒈ 丝制的马鞭。
引元袁桷《次韵郭岩卿》:“金吾控骑青丝鞭,夹道动色争駢肩。”
元宫天挺《范张鸡黍》第三折:“恨不的摔碎我袖里丝鞭,走乏我坐下驊騮。”
⒉ 古代亦用作缔结婚姻的信物。
引元关汉卿《拜月亭》第四折:“可是谁央及你个蒋状元,一投得官也接了丝鞭。”
清李渔《凰求凤·避色》:“引得人家女子,个个倾心,人人注念,不但明央媒妁,显送丝鞭,要与小生联姻缔好。”
⒊ 戏曲锣经。以鼓签连续急促地敲击单皮鼓,形成类似燃放鞭炮或撕布之声。多用以衬托念白和身段动作。武戏里最紧凑的对打,或单人连续耍刀花、枪花、棍花时,往往停下锣钹等打击乐器,单用丝鞭衬托。
用丝裹的软鞭,古代多用为缔结姻亲的聘物。
丝sī(1)(名)本义:蚕丝。(2)(名)像丝的物品。(3)(名)万分之一。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。