chàng lǜ
chàng jīng
chàng chóu
chàng shǒu
chàng hū
chàng hǎo
chàng lǐ
chàng móu
chàng lòu
chàng mǎo
chàng hǒu
chàng yǎn
chàng yóu
chàng duàn
chàng qiāng
chàng yáng
chàng huàn
chàng shēn
chàng zhēn
chàng shuāi
chàng yú
chàng míng
chàng gōng
chàng gē
chàng shàn
chàng shū
chàng zào
chàng piān
chàng hùn
chàng chóu
chàng jí
chàng yú
chàng shǐ
chàng cí
chàng shēng
chàng suí
chàng jī
chàng yín
chàng shǒu
chàng dào
chàng dǎo
chàng yì
chàng hē
chàng xì
chàng xí
chàng rě
chàng míng
chàng háo
chàng zhuàn
chàng xiān
chàng yǐn
chàng mén
chàng yán
chàng hào
chàng shī
chàng tóu
chàng yún
chàng chén
chàng niàn
chàng pàn
chàng xiǎo
chàng zōu
chàng gōng
chàng bái
chàng nuò
chàng yǐng
chàng kǒu
chàng cí
chàng ruò
chàng hè
chàng luàn
chàng sà
chàng lǐ
chàng běn
chàng sòng
chàng yì
chàng dào
chàng chóu
chàng yuè
chàng tàn
chàng dì
chàng bài
chàng kǎi
chàng jiào
唱喏chàngrě
(1) 〈方〉出声回答;古人见尊长,双手作揖,口念颂辞,叫做唱喏或声喏
英reverently answer “yes sir!” (Madam)(2) 显贵出行时,从者喝令行人让路叫唱喏
英keep away⒈ 亦作“唱诺”。出声答应。
引唐裴铏《传奇·崔炜》:“女酌醴饮使者,曰:‘ 崔子欲归番禺,愿为挈往。’使者唱喏。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷十:“余入此舍,凡二十四,偏袒徒跣,担囊贮糒,闻呼唱诺,受卷就位。”
⒉ 亦作“唱诺”。
⒊ 古代男子所行之礼,叉手行礼,同时出声致敬。
引宋苏辙《乞定差管军臣僚札子》:“访闻张利一任定州总管日,曾入教场巡教,以不得军情,诸军并不唱喏。”
元无名氏《鸳鸯被》第一折:“好姑姑,我央及你替我圆成,我唱诺。”
包蕾《猪八戒学本领》:“那呆子信以为真,连忙上前唱喏道:‘只怪八戒糊涂,从来没有背过自己家谱,又从小出门在外,其实不知还有你这么个大哥,请不要见罪。’”
⒋ 旧时显贵出行,随从在前面吆喝开道,令行人回避。
引明周祈《名义考·唱喏》:“贵者将出,唱使避己,故曰唱喏,亦曰鸣騶,即《孟子》‘行辟人也’。”
一面作揖,一面出声致敬。
唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。
喏读音:nuò,rě[ rě ]1. 古代表示敬意的呼喊:唱喏(对人作揖,同时出声致敬)。