chàng gōng
chàng nuò
chàng mǎo
chàng shǒu
chàng yì
chàng yóu
chàng shēng
chàng hùn
chàng cí
chàng xiǎo
chàng hào
chàng qiāng
chàng dǎo
chàng zhēn
chàng yún
chàng sòng
chàng jiào
chàng běn
chàng hǒu
chàng chóu
chàng yú
chàng hè
chàng shī
chàng lǜ
chàng duàn
chàng jīng
chàng piān
chàng shǒu
chàng háo
chàng míng
chàng zhuàn
chàng hū
chàng luàn
chàng chóu
chàng yǐng
chàng cí
chàng bái
chàng xí
chàng dì
chàng yáng
chàng yuè
chàng dào
chàng zōu
chàng yǐn
chàng míng
chàng shuāi
chàng suí
chàng bài
chàng niàn
chàng yín
chàng yǎn
chàng sà
chàng huàn
chàng lòu
chàng pàn
chàng gōng
chàng mén
chàng xì
chàng shàn
chàng dào
chàng ruò
chàng chén
chàng lǐ
chàng kǎi
chàng jī
chàng hǎo
chàng tóu
chàng rě
chàng lǐ
chàng móu
chàng xiān
chàng hē
chàng shǐ
chàng shū
chàng yán
chàng tàn
chàng zào
chàng kǒu
chàng chóu
chàng yì
chàng shēn
chàng gē
chàng yú
chàng jí
xiāng huàn
tí huàn
tāo huàn
míng huàn
chūn huàn
hū huàn
xiào huàn
chàng huàn
zhāo huàn
kē huàn
gù huàn
zhào huàn
chuán huàn
chì huàn
jiào huan
nào huàn
shǐ huan
xuān huàn
qiǎn huàn
shēn huàn
xiāo huàn
tōng huàn
jū huàn
dǎ huàn
pái huàn
juǎn huàn
gōu huàn
yāo huàn
qǐng huàn
gāo huàn
⒈ 犹吆喝。
引晋干宝《搜神记》卷十八:“吴王伐树作船,使童男女三十人牵挽之,船自飞下水,男女皆溺死。至今潭中时有唱唤督进之音也。”
唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。
唤读音:huàn唤huàn(动)发出大声;使对方觉醒、注意或随声而来:呼~|~醒|~起。