chàng dì
chàng hū
chàng qiāng
chàng sòng
chàng lǐ
chàng shī
chàng hùn
chàng yǎn
chàng chén
chàng ruò
chàng pàn
chàng yú
chàng gōng
chàng yǐn
chàng míng
chàng dào
chàng shuāi
chàng nuò
chàng cí
chàng gōng
chàng shū
chàng háo
chàng yú
chàng míng
chàng mén
chàng hǎo
chàng yán
chàng dǎo
chàng gē
chàng hè
chàng yín
chàng jí
chàng yáng
chàng suí
chàng mǎo
chàng xì
chàng lòu
chàng xí
chàng jī
chàng zhuàn
chàng chóu
chàng zhēn
chàng hē
chàng shēn
chàng běn
chàng luàn
chàng shǐ
chàng zào
chàng cí
chàng yì
chàng kǒu
chàng bài
chàng lǜ
chàng zōu
chàng xiǎo
chàng tàn
chàng yì
chàng rě
chàng móu
chàng tóu
chàng sà
chàng shàn
chàng xiān
chàng shēng
chàng niàn
chàng shǒu
chàng lǐ
chàng chóu
chàng bái
chàng jiào
chàng dào
chàng yóu
chàng yún
chàng yuè
chàng yǐng
chàng chóu
chàng kǎi
chàng hǒu
chàng piān
chàng duàn
chàng hào
chàng shǒu
chàng huàn
chàng jīng
zào hū
yāo hū
hài hū
huān hū
diǎn hū
shēn hū
huān hū
huān hū
fèn hū
jí hū
léi hū
gōu hū
zhāo hu
chuǎn hū
xuān hū
hào hū
téng hū
jiào hū
hē hū
shēng hū
bēn hū
chuī hū
kuáng hū
háo hū
hān hū
yīng hū
míng hū
chàng hū
jí hū
sōng hū
shān hū
mù hū
yú hū
chàng hū
lú hū
yù hū
jīng hū
háo hū
rè hū
wà hū
jiào hū
cì hū
xiào hū
tí hū
yāo hū
wū hū
zhà hū
wèi hū
qiǎng hū
zhà hū
lí hū
chēng hu
è hū
wū hū
zì hū
xī hū
zhā hū
níng hū
zhào hū
jiào hū
diǎn hū
zhā hu
gē hū
chě hū
chì hū
biān hū
xià hū
hān hū
dǎ hū
huān hū
xiāo hū
cǎn hū
xiāo hū
zhǐ hū
zhǒng hū
huān hū
bēn hū
cháng hū
yāo hū
jiē hū
kuáng hū
gāo hū
zhuī hū
dùn hū
zhà hū
sì hū
tí hū
yī hū
⒈ 呼叫。
引《魏书·毛脩之传》:“法仁言声壮大,至於军旅田狩,唱呼处分,振於山谷。”
唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。
呼读音:hū呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。