唱工


唱工的组词


唱号

chàng hào

唱唤

chàng huàn

唱叹

chàng tàn

唱功

chàng gōng

唱拜

chàng bài

唱念

chàng niàn

唱籍

chàng jí

唱明

chàng míng

唱陈

chàng chén

唱萨

chàng sà

唱喁

chàng yú

唱造

chàng zào

唱诗

chàng shī

唱戏

chàng xì

唱先

chàng xiān

唱本

chàng běn

唱喝

chàng hē

唱漏

chàng lòu

唱吟

chàng yín

唱首

chàng shǒu

唱演

chàng yǎn

唱礼

chàng lǐ

唱呻

chàng shēn

唱手

chàng shǒu

唱头

chàng tóu

唱云

chàng yún

唱工

chàng gōng

唱吼

chàng hǒu

唱偌

chàng ruò

唱檄

chàng xí

唱引

chàng yǐn

唱酬

chàng chóu

唱扬

chàng yáng

唱随

chàng suí

唱声

chàng shēng

唱乱

chàng luàn

唱谋

chàng móu

唱月

chàng yuè

唱喏

chàng rě

唱诵

chàng sòng

唱腔

chàng qiāng

唱率

chàng lǜ

唱经

chàng jīng

唱到

chàng dào

唱游

chàng yóu

唱第

chàng dì

唱书

chàng shū

唱片

chàng piān

唱机

chàng jī

唱词

chàng cí

唱叫

chàng jiào

唱善

chàng shàn

唱嚎

chàng háo

唱白

chàng bái

唱门

chàng mén

唱言

chàng yán

唱道

chàng dào

唱于

chàng yú

唱赚

chàng zhuàn

唱影

chàng yǐng

唱诨

chàng hùn

唱导

chàng dǎo

唱晓

chàng xiǎo

唱凯

chàng kǎi

唱呼

chàng hū

唱驺

chàng zōu

唱辞

chàng cí

唱诺

chàng nuò

唱义

chàng yì

唱筹

chàng chóu

唱针

chàng zhēn

唱衰

chàng shuāi

唱詶

chàng chóu

唱歌

chàng gē

唱理

chàng lǐ

唱好

chàng hǎo

唱段

chàng duàn

唱始

chàng shǐ

唱卯

chàng mǎo

唱名

chàng míng

唱议

chàng yì

唱口

chàng kǒu

唱叛

chàng pàn

唱和

chàng hè


水工

shuǐ gōng

帮工

bāng gōng

滩工

tān gōng

放工

fàng gōng

裱工

biǎo gōng

费工

fèi gōng

美工

měi gōng

督工

dū gōng

曲工

qǔ gōng

月工

yuè gōng

函工

hán gōng

铸工

zhù gōng

瞑工

míng gōng

侨工

qiáo gōng

倡工

chàng gōng

抢工

qiǎng gōng

仵工

wǔ gōng

大工

dà gōng

身工

shēn gōng

武工

wǔ gōng

精工

jīng gōng

偷工

tōu gōng

冶工

yě gōng

笔工

bǐ gōng

雇工

gù gōng

贱工

jiàn gōng

人工

rén gōng

手工

shǒu gōng

匠工

jiàng gōng

护工

hù gōng

鸟工

niǎo gōng

共工

gòng gōng

市工

shì gōng

化工

huà gōng

讫工

qì gōng

茶工

chá gōng

开工

kāi gōng

驵工

zǎng gōng

占工

zhàn gōng

亮工

liàng gōng

外工

wài gōng

食工

shí gōng

良工

liáng gōng

缝工

fèng gōng

铆工

mǎo gōng

师工

shī gōng

校工

xiào gōng

童工

tóng gōng

槁工

gǎo gōng

陶工

táo gōng

牧工

mù gōng

监工

jiān gōng

石工

shí gōng

蒇工

chǎn gōng

旋工

xuàn gōng

钦工

qīn gōng

篙工

gāo gōng

玉工

yù gōng

同工

tóng gōng

换工

huàn gōng

徒工

tú gōng

务工

wù gōng

车工

chē gōng

奏工

zòu gōng

火工

huǒ gōng

半工

bàn gōng

雨工

yǔ gōng

鬃工

zōng gōng

苦工

kǔ gōng

加工

jiā gōng

泥工

ní gōng

百工

bǎi gōng

架工

jià gōng

政工

zhèng gōng

郢工

yǐng gōng

砖工

zhuān gōng

九工

jiǔ gōng

命工

mìng gōng

宿工

sù gōng

土工

tǔ gōng

射工

shè gōng

理工

lǐ gōng

弓工

gōng gōng

险工

xiǎn gōng

论工

lùn gōng

竣工

jùn gōng

对工

duì gōng

草工

cǎo gōng

返工

fǎn gōng

什工

shí gōng

细工

xì gōng

舵工

duò gōng

底工

dǐ gōng

箱工

xiāng gōng

文工

wén gōng

六工

liù gōng

染工

rǎn gōng

包工

bāo gōng

课工

kè gōng

总工

zǒng gōng

银工

yín gōng

锸工

chā gōng

钜工

jù gōng

歇工

xiē gōng

天工

tiān gōng

排工

pái gōng

采工

cǎi gōng

程工

chéng gōng

夜工

yè gōng

栉工

zhì gōng

女工

nǚ gōng

软工

ruǎn gōng

金工

jīn gōng

稍工

shāo gōng

重工

zhòng gōng

粗工

cū gōng

马工

mǎ gōng

圬工

wū gōng

零工

líng gōng

妙工

miào gōng

翻工

fān gōng

油工

yóu gōng

领工

lǐng gōng

停工

tíng gōng

朋工

péng gōng

剃工

tì gōng

余工

yú gōng

路工

lù gōng

出工

chū gōng

地工

dì gōng

相工

xiāng gōng

辞工

cí gōng

善工

shàn gōng

完工

wán gōng

花工

huā gōng

长工

cháng gōng

磬工

qìng gōng

妇工

fù gōng

见工

jiàn gōng

教工

jiào gōng

柁工

tuó gōng

船工

chuán gōng

迄工

qì gōng

騣工

zōng gōng

谏工

jiàn gōng

盐工

yán gōng

刀工

dāo gōng

筏工

fá gōng

瞽工

gǔ gōng

怠工

dài gōng

巨工

jù gōng

上工

shàng gōng

锦工

jǐn gōng

杂工

zá gōng

兴工

xīng gōng

日工

rì gōng

蚕工

cán gōng

绣工

xiù gōng

庶工

shù gōng

琴工

qín gōng

臣工

chén gōng

拦工

lán gōng

唱工

chàng gōng

复工

fù gōng

趁工

chèn gōng

镟工

xuàn gōng

忙工

máng gōng

壮工

zhuàng gōng

记工

jì gōng

蹴工

cù gōng

打工

dǎ gōng

锉工

cuò gōng

坌工

bèn gōng

升工

shēng gōng

收工

shōu gōng

趱工

zǎn gōng

巧工

qiǎo gōng

柂工

yí gōng

变工

biàn gōng

山工

shān gōng

铣工

xǐ gōng

漆工

qī gōng

群工

qún gōng

印工

yìn gōng

施工

shī gōng

鉗工

qián gōng

旷工

kuàng gōng

瓦工

wǎ gōng

鸿工

hóng gōng

衆工

zhòng gōng

头工

tóu gōng

伎工

jì gōng

华工

huá gōng

员工

yuán gōng

巡工

xún gōng

敌工

dí gōng

锯工

jù gōng

鬼工

guǐ gōng

作工

zuò gōng

志工

zhì gōng

军工

jūn gōng

背工

bèi gōng

渔工

yú gōng

矿工

kuàng gōng

谬工

miù gōng

代工

dài gōng

劳工

láo gōng

墓工

mù gōng

民工

mín gōng

戎工

róng gōng

散工

sàn gōng

名工

míng gōng

交工

jiāo gōng

职工

zhí gōng

刻工

kè gōng

華工

huá gōng

佣工

yōng gōng

桩工

zhuāng gōng

赏工

shǎng gōng

起工

qǐ gōng

卜工

bǔ gōng

薪工

xīn gōng

分工

fēn gōng

僝工

chán gōng

技工

jì gōng

毳工

cuì gōng

歌工

gē gōng

鸠工

jiū gōng

俸工

fèng gōng

锻工

duàn gōng

玄工

xuán gōng

高工

gāo gōng

卖工

mài gōng

春工

chūn gōng

末工

mò gōng

诏工

zhào gōng

窑工

yáo gōng

棋工

qí gōng

镊工

niè gōng

冥工

míng gōng

髹工

xiū gōng

羊工

yáng gōng

铁工

tiě gōng

男工

nán gōng

溜工

liū gōng

诗工

shī gōng

误工

wù gōng

墨工

mò gōng

管工

guǎn gōng

庀工

pǐ gōng

医工

yī gōng

断工

duàn gōng

薙工

tì gōng

助工

zhù gōng

跷工

qiāo gōng

圆工

yuán gōng

竹工

zhú gōng

电工

diàn gōng

乐工

yuè gōng

伶工

líng gōng

特工

tè gōng

书工

shū gōng

兵工

bīng gōng

屠工

tú gōng

国工

guó gōng

揽工

lǎn gōng

轻工

qīng gōng

篾工

miè gōng

拨工

bō gōng

诸工

zhū gōng

刨工

bào gōng

罢工

bà gōng

鲛工

jiāo gōng

僦工

jiù gōng

短工

duǎn gōng

用工

yòng gōng

查工

zhā gōng

赶工

gǎn gōng

做工

zuò gōng

动工

dòng gōng

窝工

wō gōng

笛工

dí gōng

焊工

hàn gōng

农工

nóng gōng

画工

huà gōng

碑工

bēi gōng

渡工

dù gōng

儤工

bào gōng

小工

xiǎo gōng

龚工

gōng gōng

学工

xué gōng

众工

zhòng gōng

应工

yìng gōng

均工

jūn gōng

堤工

dī gōng

机工

jī gōng

衣工

yī gōng

都工

dōu gōng

木工

mù gōng

极工

jí gōng

上一组词:放工
下一组词:敕使

更多唱的组词

唱工的意思


词语解释:

戏曲中的歌唱艺术。也(好工具.)写作'唱功'。

引证解释:

⒈ 戏曲中的歌唱艺术。也写作“唱功”。

引瞿秋白《<乱弹>代序》:“昆曲的唱工是要拗转了嗓子,分辨着声母介母韵母,咬准那平上去入。”
徐迟《牡丹》:“这边唱《空城计》,那边也一样。两边都得把唱工演技,各种功夫和噱头拿出来,吸引观众到自己台前。”

国语词典:

戏曲中指伶人的歌唱技艺。

如:「这出戏对演员的唱工是一项严苛的考验。」

网络解释:

唱工

唱工,读音为chàng gōng,是汉语词语,解释为戏曲中的歌唱艺术。
更多工的组词

唱工详细解释


读音:chàng

唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。

读音:gōng

工gōng(1)(名)工人和工人阶级:矿~|钳~|瓦~|技~|女~|~农联盟。(2)(名)工作;生产劳动:做~|上~|加~|勤~俭学|省料又省~。(3)(名)工程:动~|竣~。(4)(名)工业:化~(化学工业)|~交系统(工业交通系统)。(5)(名)一个工人或农民一个劳动日的工作:砌这道墙要六个~。(6)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|做~。(7)(名)长于;善于:~诗善画。(8)(名)精巧;精致:~巧|~稳。(9)(名)我国民族音乐音阶上的一级;乐谱上用做记音符号;相当于简谱的“3”。参看〖工尺〗。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025