ài shā
ài jǐng
ài nǚ
ài hé
ài jìng
ài qīng
ài yuán
ài sè
ài wù
ài lè
ài yù
ài guó
ài bǎo
ài cháo
ài wán
ài shǎng
ài xīn
ài qì
ài bǎo
ài shén
ài lǎo
ài zhì
ài shà
ài guǒ
ài lì
ài xiá
ài huǒ
ài yǒu
ài yù
ài hù
ài mín
ài wǎng
ài měi
ài zhe
ài lìn
ài lián
ài rǎn
ài ren
ài kuǎn
ài xī
ài gù
ài xiàng
ài yuè
ài yù
ài yǎn
ài shì
ài xù
ài zǐ
ài bái
ài yì
ài dài
ài hǎo
ài yàn
ài shēn
ài xìng
ài nì
ài liàn
ài rěn
ài jiàn
ài zēng
ài jì
ài jiàng
ài qiè
ài fǔ
ài lǚ
ài shuǐ
ài chǒng
ài sǐ
ài xí
ài zhòng
ài ēn
ài gēn
ài chēng
ài yù
ài lìn
ài mù
ài huì
ài mèi
ài shù
ài jiè
ài dú
ài kǒu
ài fú
ài sè
ài bǎo
ài qīn
ài hǎi
ài táng
ài lì
ài yǎng
ài nì
ài shàng
ài xiǎo
ài rì
ài cái
ài jiāo
ài wán
ài jī
ài yì
ài mǐn
ài liú
ài è
ài qíng
ài shěng
huā qīng
sū qīng
zōng qīng
zhòng qīng
sān qīng
qī qīng
yà qīng
xuán qīng
gōng qīng
guǐ qīng
shì qīng
zhèng qīng
chūn qīng
gū qīng
lè qīng
ài qīng
jiǒng qīng
jù qīng
xià qīng
nèi qīng
qìng qīng
gōng qīng
liù qīng
zhōng qīng
shàng qīng
shàng qīng
qīng qīng
shǎo qīng
cì qīng
jīng qīng
èr qīng
jiǔ qīng
mìng qīng
xún qīng
huái qīng
guì qīng
jù qīng
qiū qīng
yuè qīng
lěng qīng
shuì qīng
jì qīng
dōng qīng
cān qīng
bǎo qīng
xián qīng
xiān qīng
cái qīng
jīng qīng
mǎ qīng
lǜ qīng
xìng qīng
xuàn qīng
míng qīng
kē qīng
liè qīng
jí qīng
jiè qīng
kè qīng
zhū qīng
guó qīng
zhǎng qīng
fāng qīng
yù qīng
mò qīng
chǐ qīng
dà qīng
sì qīng
⒈ 君对臣的爱称。多见于小说戏曲。
引曹禺《王昭君》第二幕:“元帝 :这些事萧育爱卿都很清楚…… 萧爱卿啊,朕叫他随你在匈奴历练历练。”
古时国君对臣下的称呼。
爱ài(1)(动)本义:对人和事物有很深的感情:对人和事物有很深的感情(2)喜欢;喜好:~游览|~看电影。(3)爱惜;爱护:~公物|~集体荣誉。(4)常常发生的某种行为;容易发生某种变化:~说|铁~生锈。
卿读音:qīng卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。