chéng chuán
chéng yōng
chéng zhèng
chéng mǎ
chéng wū
chéng guǎng
chéng láo
chéng guāi
chéng miè
chéng cōng
chéng féi
chéng sāi
chéng xìng
chéng lán
chéng dù
chéng qiū
chéng wéi
chéng xiōng
chéng tián
chéng yīn
chéng hào
chéng shì
chéng yì
chéng xián
chéng jiàn
chéng fēng
chéng xià
chéng huáng
chéng xìn
chéng lì
chéng xū
chéng fú
chéng bēn
chéng kǎn
chéng yùn
chéng dàn
chéng kǎi
chéng liáng
chéng zhā
chéng lǐ
chéng jiàn
chéng jí
chéng xì
chéng shù
chéng diàn
chéng líng
chéng mì
chéng liú
chéng yù
chéng diào
chéng zhā
chéng chú
chéng biān
chéng yún
chéng jī
chéng léi
chéng niè
chéng kuài
chéng xí
chéng huà
chéng zhān
chéng hú
chéng jiān
chéng biàn
chéng chá
chéng kōng
chéng jū
chéng chéng
chéng jī
chéng lóng
chéng qí
chéng shí
chéng jiǎ
chéng kè
chéng xuān
chéng zuò
chéng lù
chéng shèng
chéng cè
chéng mù
chéng qiáo
chéng bǎo
chéng jià
chéng chuán
chéng rén
chéng qián
chéng wù
chéng yù
chéng jí
chéng luán
chéng yú
chéng chǔ
chéng líng
chéng ní
chéng gē
chéng bēi
chéng qiāo
chéng jǐng
chéng bái
chéng fǎ
chéng xiàn
chéng xìn
chéng qín
chéng quán
chéng qiě
chéng gāng
chéng zhì
chéng chéng
chéng jī
chéng chē
chéng mén
shèng yú
chéng lù
chéng zhàng
pèi yú
tóng yú
bǎn yú
jiàng yú
tí yú
zhōu yú
dān yú
luán yú
fèng yú
biān yú
xīng yú
chén yú
shèng yú
qì yú
bù yú
biān yú
pàn yú
nóng yú
pān yú
wěi yú
yí yú
quán yú
cǎi yú
qī yú
hán yú
dān yú
wáng yú
sī yú
péi yú
sī yú
lán yú
fù yú
huí yú
chú yú
shén yú
diāo yú
cān yú
zōng yú
shàn yú
dì yú
lián yú
luán yú
wén yú
jiān yú
tán yú
hún yú
pú yú
mián yú
lù yú
jiē yú
dài yú
líng yú
jīn yú
chē yú
lán yú
fù yú
hún yú
mǎ yú
fú yú
huáng yú
rǎn yú
yuān yú
lún yú
zuǒ yú
kūn yú
fāng yú
qiàn yú
mù yú
xiàng yú
xiān yú
chì yú
nuǎn yú
bǎn yú
gàn yú
de yú
qīng yú
niǎn yú
nuǎn yú
ruǎn yú
yāo yú
huǐ yú
lán yú
zhàn yú
yǐ yú
bǎo yú
lóng yú
jīng yú
kān yú
fú yú
fǔ yú
乘舆shèngyú
(1) 古代特指天子和诸侯所乘坐的车子;泛指皇帝用的器物
英horse carriage and utensils of an emperor(2) 借指帝王
例迎乘舆,公之职也英emperor(3) 泛指车马
例特听乘舆到坐英horse carriage⒈ 亦作“乘轝 chénɡyú”。坐车子。
引《吕氏春秋·不屈》:“惠子易衣变冠,乘舆而走,几不出乎魏境。”
《晋书·王忱传》:“玄尝诣忱,通人未出,乘轝直进。”
南朝宋刘义庆《世说新语·捷悟》:“石头等既疲倦,俄而乘舆回。”
⒉ 亦作“乘轝 shèngyú”。 古代特指天子和诸侯所乘坐的车子。
引《孟子·梁惠王下》:“今乘舆已驾矣,有司未知所之。”
汉贾谊《新书·等齐》:“天子车曰乘舆,诸侯车曰乘舆,乘舆等也。”
北魏郦道元《水经注·荡水》:“惠帝征成都王颖 ……乘舆顿地,帝伤三矢。”
唐杜甫《朝献太清宫赋》:“营室主夫宗庙,乘舆备乎冕裘。”
⒊ 泛指皇帝用的器物。
引汉蔡邕《独断》上:“车马、衣服、器械、百物曰乘舆。”
后用作皇帝的代称。 《史记·封禅书》:“乘轝斥车马帷幄器物以充其家。”
汉蔡邕《独断》上:“天子至尊,不敢渫瀆言之,故託之於乘舆……或谓之车驾。”
《新唐书·段秀实传》:“公本以忠义闻天下,今变起苍卒,当諭众以祸福,扫清宫室,迎乘舆,公之职也。”
康有为等《上清帝第二书》:“以今事言之,吾所以忍割地弃民者,为保都畿,安乘舆也。”
⒋ 泛指车马。
引汉王符《潜夫论·赞学》:“是故造父疾趋,百步而废,而託乘舆,坐致千里。”
《南史·范泰传》:“﹝范泰﹞有脚疾,宴见之日,特听乘舆到坐。”
⒌ 战车。
引晋张华《博物志》卷六:“武王伐殷 ……乘舆三百,乘甲三千。”
天子乘坐的车子。亦借指天子。
[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。
舆读音:yú[ yú ]1. 车中装载东西的部分,后泛指车:舆马。肩舆。
2. 古代奴隶中的一个等级,泛指地位低微的人,亦用以指众人的:舆台。舆论。舆情(群众的意见和态度)。
3. 疆域:舆地。舆图。堪舆(相地,风水)。