yōng bǎo
yōng dài
yōng lìn
yōng bǐ
yōng shǔ
yōng nuò
yōng nú
yōng mín
yōng yōng
yōng qiè
yōng sú
yōng dé
yōng kě
yōng shū
yōng mò
yōng báo
yōng nuò
yōng rú
yōng ruò
yōng miǎo
yōng lù
yōng chéng
yōng jūn
yōng yú
yōng bì
yōng xūn
yōng wéi
yōng guān
yōng fǔ
yōng qiǎn
yōng shì
yōng jiǎo
yōng qú
yōng jìn
yōng yī
yōng gōng
yōng wěi
yōng rén
yōng yīn
yōng juàn
yōng dùn
yōng nú
yōng wǔ
yōng mín
yōng héng
yōng zuò
yōng zhī
yōng miù
yōng tà
yōng zhòng
yōng lín
yōng gé
yōng pú
yōng jù
yōng qíng
yōng jiàn
yōng lì
yōng huí
yōng fán
yōng kè
yōng fá
yōng hé
yōng wàng
yōng lòu
yōng tà
yōng jù
yōng lǔ
yōng cháng
yōng cái
yōng àn
yōng cì
yōng qì
yōng cái
mào xūn
gōng xūn
guī xūn
lù xūn
yuán xūn
yōng xūn
jiù xūn
mó xūn
cè xūn
lì xūn
jiē xūn
guó xūn
zhàn xūn
shuò xūn
shèng xūn
shù xūn
gù xūn
sī xūn
mài xūn
jūn xūn
mào xūn
huá xūn
guāng xūn
cè xūn
gāo xūn
shòu xūn
dì xūn
shào xūn
shū xūn
lè xūn
hóng xūn
fàng xūn
shǎng xūn
zhòng xūn
míng xūn
jiā xūn
dà xūn
chóu xūn
cì xūn
chuí xūn
jì xūn
yāo xūn
hóng xūn
láo xūn
⒈ 酬赏有功的人。
引《左传·僖公二十四年》:“庸勋、亲亲、暱近、尊贤,德之大者也。”
晋袁宏《后汉纪·献帝纪一》:“天子裂土班爵,所以庸勋也。”
⒉ 功勋。
引《后汉书·王允传》:“方欲列其庸勋,请加爵赏,而以奉事不当,当肆大戮。”
《周书·晋荡公护传》:“未効庸勋,先居上将。”
庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?
勋读音:xūn勋xūn(名)功勋。