yōng wǔ
yōng wéi
yōng jù
yōng qiǎn
yōng shǔ
yōng jiàn
yōng lòu
yōng àn
yōng rú
yōng lǔ
yōng mín
yōng jìn
yōng sú
yōng shì
yōng bì
yōng báo
yōng miǎo
yōng jūn
yōng tà
yōng cháng
yōng ruò
yōng xūn
yōng hé
yōng yīn
yōng yī
yōng bǐ
yōng qiè
yōng lìn
yōng lù
yōng wěi
yōng fǔ
yōng zuò
yōng fá
yōng miù
yōng cái
yōng rén
yōng nú
yōng tà
yōng zhī
yōng mín
yōng yú
yōng gōng
yōng cì
yōng qú
yōng guān
yōng nú
yōng huí
yōng wàng
yōng qì
yōng kě
yōng yōng
yōng kè
yōng jù
yōng dùn
yōng héng
yōng fán
yōng cái
yōng dé
yōng jiǎo
yōng mò
yōng chéng
yōng lín
yōng nuò
yōng qíng
yōng shū
yōng juàn
yōng gé
yōng pú
yōng zhòng
yōng lì
yōng bǎo
yōng nuò
yōng dài
⒈ 平庸无能。常用作自谦之词。
引明归有光《与吴三泉》:“抑以光之庸駑,重以激之耶?”
《明史·外戚传序》:“在廷诸臣好为危言激论,汰如寿寧兄弟,庸駑如郑国泰,已逐影寻声,抨击不遗餘力。”
清顾炎武《赴东》诗之一:“人生中古餘,谁能免尤悔;况余庸駑姿,侧身涉危殆。”
庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?
驽读音:nú驽nú(1)(名)驽马;跑不快的马。(2)(形)比喻人没有能力:~才|~钝。