yōng àn
yōng mín
yōng juàn
yōng lì
yōng báo
yōng cháng
yōng gé
yōng cái
yōng héng
yōng zuò
yōng shǔ
yōng shū
yōng rén
yōng nú
yōng jù
yōng ruò
yōng chéng
yōng mò
yōng cì
yōng fán
yōng lòu
yōng pú
yōng hé
yōng yú
yōng jiǎo
yōng wěi
yōng bǐ
yōng shì
yōng sú
yōng miù
yōng qú
yōng xūn
yōng kè
yōng nuò
yōng nú
yōng bì
yōng zhī
yōng yōng
yōng tà
yōng jūn
yōng qì
yōng dé
yōng bǎo
yōng kě
yōng tà
yōng wǔ
yōng cái
yōng qiǎn
yōng dùn
yōng zhòng
yōng huí
yōng gōng
yōng lù
yōng wàng
yōng lǔ
yōng guān
yōng mín
yōng jìn
yōng lín
yōng lìn
yōng jù
yōng nuò
yōng dài
yōng jiàn
yōng yīn
yōng miǎo
yōng yī
yōng wéi
yōng fá
yōng rú
yōng qiè
yōng fǔ
yōng qíng
qún zhòng
fā zhòng
lìng zhòng
jǐng zhòng
lí zhòng
dǎng zhòng
sì zhòng
qīn zhòng
mín zhòng
mài zhòng
hé zhòng
fù zhòng
jiū zhòng
gài zhòng
dǎng zhòng
kuā zhòng
jiè zhòng
yōng zhòng
jué zhòng
dòng zhòng
yì zhòng
jiǎng zhòng
quán zhòng
ān zhòng
hǎi zhòng
dāng zhòng
lǜ zhòng
shòu zhòng
bǎi zhòng
fàn zhòng
chóu zhòng
jù zhòng
guǎng zhòng
cóng zhòng
tú zhòng
guān zhòng
gǔ zhòng
bīng zhòng
shān zhòng
huì zhòng
chán zhòng
guān zhòng
jì zhòng
hé zhòng
liǎn zhòng
jí zhòng
rén zhòng
xùn zhòng
jǔ zhòng
chái zhòng
fù zhòng
chū zhòng
bù zhòng
huá zhòng
shì zhòng
dǎng zhòng
sàn zhòng
bǐ zhòng
gù zhòng
jiū zhòng
hán zhòng
zéi zhòng
shī zhòng
gōng zhòng
jìng zhòng
fàn zhòng
shī zhòng
gōng zhòng
shè zhòng
jūn zhòng
yōng zhòng
shì zhòng
yī zhòng
yǐ zhòng
guàn zhòng
jué zhòng
qū zhòng
wàn zhòng
fù zhòng
zǔ zhòng
shū zhòng
jī zhòng
wéi zhòng
shì zhòng
dà zhòng
dú zhòng
biān zhòng
qī zhòng
huò zhòng
chuán zhòng
常人;一般的人。
⒈ 常人;一般的人。
引《荀子·修身》:“容貌、态度、进退、趋行,由礼则雅,不由礼则夷固僻违,庸众而野。”
杨倞注:“庸,凡庸;众,众人。”
明张居正《答殷石汀言宜终功名答知遇》书:“而独以浮忌之口,即欲引去,是忍於背君相之知,而重於犯庸众之口也。”
鲁迅《热风·随感录三十八》:“‘个人的自大’,就是独异,是对庸众宣战。”
庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?
众读音:zhòng众zhòng(1)(形)本义:多;许多:多;许多(2)(名)许多人:~生|听~。