yōng yōng
yōng zhī
yōng miǎo
yōng gōng
yōng kè
yōng huí
yōng hé
yōng lù
yōng lín
yōng jù
yōng àn
yōng zhòng
yōng chéng
yōng jìn
yōng qú
yōng fá
yōng fán
yōng shū
yōng dài
yōng ruò
yōng wǔ
yōng nuò
yōng guān
yōng lì
yōng yī
yōng cháng
yōng bǎo
yōng qiǎn
yōng lìn
yōng rú
yōng yú
yōng wěi
yōng pú
yōng bì
yōng nuò
yōng héng
yōng jù
yōng lǔ
yōng miù
yōng jiǎo
yōng tà
yōng juàn
yōng yīn
yōng qíng
yōng mín
yōng shì
yōng nú
yōng xūn
yōng báo
yōng nú
yōng wàng
yōng shǔ
yōng kě
yōng jūn
yōng cì
yōng rén
yōng dùn
yōng bǐ
yōng cái
yōng mín
yōng qì
yōng gé
yōng sú
yōng mò
yōng wéi
yōng jiàn
yōng qiè
yōng zuò
yōng lòu
yōng cái
yōng fǔ
yōng dé
yōng tà
pǔ nuò
yōng nuò
jiāo nuò
bà nuò
tān nuò
jiāo nuò
pín nuò
shuāi nuò
xuǎn nuò
tà nuò
nú nuò
ruò nuò
cí nuò
róu nuò
chán nuò
ruǎn nuò
gū nuò
pí nuò
wāng nuò
hūn nuò
bēi nuò
ruǎn nuò
yú nuò
àn nuò
àn nuò
liáng nuò
rǒng nuò
tōu nuò
tuì nuò
wán nuò
wèi nuò
xǐ nuò
xùn nuò
xiān nuò
chí nuò
qiè nuò
庸懦yōngnuò
(1) 庸下(好工具.)懦怯
例庸懦无能英mediocre and inpetent⒈ 庸下懦弱。亦用为自谦之词。
引《宋书·臧质传》:“臣诚庸懦,奉教前朝,虽《緇衣》好贤之美,敢希《巷伯》恶恶之情,固已藉风听而宵愤,抚短策而驰念。”
宋岳飞《辞男云特转恩命第四札子》:“臣庸懦无能,方将勉竭駑钝,仰图报称,而自使其子无功受赏,则是臣不能正己而自治,将何以率人哉?”
鲁迅《坟·摩罗诗力说》:“如勇猛者,所遇无不庸懦,则生激怒。”
庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?
懦读音:nuò懦nuò(形)软弱无能;不坚强:~夫。