晨风


晨风的组词


晨曜

chén yào

晨炊

chén chuī

晨餐

chén cān

晨鷄

chén jī

晨雾

chén wù

晨禽

chén qín

晨曲

chén qǔ

晨晷

chén guǐ

晨退

chén tuì

晨牝

chén pìn

晨征

chén zhēng

晨正

chén zhèng

晨婴

chén yīng

晨兴

chén xìng

晨发

chén fā

晨曦

chén xī

晨鼓

chén gǔ

晨离

chén lí

晨初

chén chū

晨衙

chén yá

晨缨

chén yīng

晨昏

chén hūn

晨夜

chén yè

晨衣

chén yī

晨事

chén shì

晨凫

chén fú

晨极

chén jí

晨旭

chén xù

晨唱

chén chàng

晨旦

chén dàn

晨趋

chén qū

晨间

chén jiān

晨膳

chén shàn

晨飡

chén cān

晨风

chén fēng

晨安

chén ān

晨鸡

chén jī

晨装

chén zhuāng

晨糚

chén zhuāng

晨气

chén qì

晨斋

chén zhāi

晨祼

chén guàn

晨景

chén jǐng

晨省

chén xǐng

晨服

chén fú

晨礼

chén lǐ

晨羲

chén xī

晨羞

chén xiū

晨露

chén lù

晨乌

chén wū

晨爨

chén cuàn

晨熙

chén xī

晨早

chén zǎo

晨烟

chén yān

晨霞

chén xiá

晨妇

chén fù

晨步

chén bù

晨轴

chén zhóu

晨门

chén mén

晨光

chén guāng

晨戒

chén jiè

晨鹄

chén hú

晨妆

chén zhuāng

晨明

chén míng

晨暮

chén mù

晨鴈

chén yàn

晨钟

chén zhōng

晨暾

chén tūn

晨夕

chén xī

晨宵

chén xiāo

晨暝

chén míng

晨晖

chén huī

晨朝

chén cháo

晨昧

chén mèi

晨精

chén jīng


热风

rè fēng

飔风

sī fēng

条风

tiáo fēng

化风

huà fēng

痴风

chī fēng

关风

guān fēng

汉风

hàn fēng

巡风

xún fēng

乐风

lè fēng

梅风

méi fēng

凶风

xiōng fēng

飓风

jù fēng

看风

kàn fēng

昌风

chāng fēng

协风

xié fēng

屏风

píng fēng

麦风

mài fēng

冽风

liè fēng

心风

xīn fēng

系风

xì fēng

泼风

pō fēng

便风

biàn fēng

偏风

piān fēng

鹏风

péng fēng

时风

shí fēng

常风

cháng fēng

杀风

shā fēng

同风

tóng fēng

冷风

lěng fēng

戕风

qiāng fēng

强风

qiáng fēng

流风

liú fēng

躲风

duǒ fēng

结风

jié fēng

谈风

tán fēng

晓风

xiǎo fēng

趁风

chèn fēng

搏风

bó fēng

油风

yóu fēng

旋风

xuàn fēng

丕风

pī fēng

刮风

guā fēng

古风

gǔ fēng

盐风

yán fēng

韩风

hán fēng

旁风

páng fēng

悲风

bēi fēng

作风

zuò fēng

景风

jǐng fēng

诒风

yí fēng

国风

guó fēng

樵风

qiáo fēng

暴风

bào fēng

狂风

kuáng fēng

尖风

jiān fēng

德风

dé fēng

三风

sān fēng

颩风

biāo fēng

轮风

lún fēng

颓风

tuí fēng

扶风

fú fēng

迷风

mí fēng

斤风

jīn fēng

浇风

jiāo fēng

华风

huá fēng

省风

shěng fēng

律风

lǜ fēng

真风

zhēn fēng

和风

hé fēng

凉风

liáng fēng

男风

nán fēng

周风

zhōu fēng

凌风

líng fēng

抱风

bào fēng

顔风

yán fēng

杨风

yáng fēng

肃风

sù fēng

猋风

biāo fēng

门风

mén fēng

盗风

dào fēng

迟风

chí fēng

吸风

xī fēng

搐风

chù fēng

捕风

bǔ fēng

海风

hǎi fēng

颠风

diān fēng

黑风

hēi fēng

霜风

shuāng fēng

出风

chū fēng

孤风

gū fēng

中风

zhòng fēng

儒风

rú fēng

鍊风

liàn fēng

新风

xīn fēng

候风

hòu fēng

雅风

yǎ fēng

大风

dà fēng

钦风

qīn fēng

仁风

rén fēng

媮风

tōu fēng

恒风

héng fēng

鸿风

hóng fēng

撮风

cuō fēng

高风

gāo fēng

淩风

líng fēng

陵风

líng fēng

醺风

xūn fēng

希风

xī fēng

先风

xiān fēng

随风

suí fēng

祛风

qū fēng

驶风

shǐ fēng

下风

xià fēng

贼风

zéi fēng

凯风

kǎi fēng

俊风

jùn fēng

幼风

yòu fēng

火风

huǒ fēng

炼风

liàn fēng

无风

wú fēng

徽风

huī fēng

食风

shí fēng

愈风

yù fēng

吹风

chuī fēng

攒风

zǎn fēng

暖风

nuǎn fēng

游风

yóu fēng

麻风

má fēng

乱风

luàn fēng

讬风

tuō fēng

推风

tuī fēng

鹰风

yīng fēng

习风

xí fēng

炎风

yán fēng

痉风

jìng fēng

漏风

lòu fēng

遡风

sù fēng

酒风

jiǔ fēng

节风

jié fēng

招风

zhāo fēng

酸风

suān fēng

颿风

fān fēng

皇风

huáng fēng

光风

guāng fēng

顺风

shùn fēng

撩风

liáo fēng

巨风

jù fēng

陋风

lòu fēng

雪风

xuě fēng

赤风

chì fēng

殊风

shū fēng

诗风

shī fēng

暄风

xuān fēng

熟风

shú fēng

牌风

pái fēng

冻风

dòng fēng

倒风

dào fēng

追风

zhuī fēng

向风

xiàng fēng

披风

pī fēng

凄风

qī fēng

聆风

líng fēng

摇风

yáo fēng

趋风

qū fēng

廉风

lián fēng

厉风

lì fēng

噫风

yī fēng

颽风

kǎi fēng

疾风

jí fēng

邪风

xié fēng

抢风

qiāng fēng

阆风

láng fēng

遗风

yí fēng

张风

zhāng fēng

松风

sōng fēng

乡风

xiāng fēng

御风

yù fēng

贻风

yí fēng

肠风

cháng fēng

积风

jī fēng

吟风

yín fēng

暗风

àn fēng

神风

shén fēng

恺风

kǎi fēng

捆风

kǔn fēng

撒风

sā fēng

承风

chéng fēng

滔风

tāo fēng

迅风

xùn fēng

弱风

ruò fēng

依风

yī fēng

肝风

gān fēng

别风

bié fēng

疠风

lì fēng

民风

mín fēng

九风

jiǔ fēng

八风

bā fēng

刚风

gāng fēng

冲风

chōng fēng

世风

shì fēng

逞风

chěng fēng

邠风

bīn fēng

五风

wǔ fēng

箕风

jī fēng

从风

cóng fēng

跌风

diē fēng

行风

xíng fēng

菄风

dōng fēng

沓风

tà fēng

趣风

qù fēng

帆风

fān fēng

季风

jì fēng

泠风

líng fēng

捽风

zuó fēng

使风

shǐ fēng

融风

róng fēng

透风

tòu fēng

秋风

qiū fēng

竹风

zhú fēng

驰风

chí fēng

怀风

huái fēng

培风

péi fēng

整风

zhěng fēng

歌风

gē fēng

香风

xiāng fēng

惠风

huì fēng

了风

le fēng

劲风

jìng fēng

曙风

shǔ fēng

鼓风

gǔ fēng

山风

shān fēng

南风

nán fēng

瞭风

liǎo fēng

烈风

liè fēng

侈风

chǐ fēng

顶风

dǐng fēng

椒风

jiāo fēng

革风

gé fēng

放风

fàng fēng

见风

jiàn fēng

哀风

āi fēng

谨风

jǐn fēng

胡风

hú fēng

蕙风

huì fēng

恶风

è fēng

采风

cǎi fēng

末风

mò fēng

军风

jūn fēng

探风

tàn fēng

被风

bèi fēng

洋风

yáng fēng

扇风

shān fēng

西风

xī fēng

蹑风

niè fēng

跑风

pǎo fēng

熛风

biāo fēng

长风

zhǎng fēng

会风

huì fēng

迁风

qiān fēng

靡风

mí fēng

温风

wēn fēng

乘风

chéng fēng

仙风

xiān fēng

天风

tiān fēng

移风

yí fēng

语风

yǔ fēng

守风

shǒu fēng

清风

qīng fēng

啸风

xiào fēng

溯风

sù fēng

祖风

zǔ fēng

宣风

xuān fēng

抖风

dǒu fēng

头风

tóu fēng

回风

huí fēng

蓼风

liǎo fēng

陆风

lù fēng

淫风

yín fēng

雷风

léi fēng

微风

wēi fēng

起风

qǐ fēng

春风

chūn fēng

贾风

jiǎ fēng

相风

xiāng fēng

喉风

hóu fēng

土风

tǔ fēng

森风

sēn fēng

走风

zǒu fēng

飙风

biāo fēng

变风

biàn fēng

辉风

huī fēng

豪风

háo fēng

北风

běi fēng

急风

jí fēng

汤风

tāng fēng

青风

qīng fēng

赑风

bì fēng

乾风

qián fēng

柳风

liǔ fēng

当风

dāng fēng

上一组词:诗婢
下一组词:晨正

更多晨的组词

晨风的意思


词语解释:

1.清晨的风。 2.(好工具.)鸟名。

引证解释:

⒈ 清晨的风。

引晋潘岳《怀旧赋》:“晨风凄以激冷,夕雪暠以掩路。”
唐柳宗元《巽公院五咏·芙蓉亭》:“清香晨风远,溽彩寒露浓。”
《红楼梦》第一回:“其晨风夕月,阶柳庭花,亦未有妨我之襟怀笔黑者。”
刘白羽《写在太阳初升的时候·第一封》:“车走了一段路,我回过头看看,他披着老羊皮,还在冰冷的晨风中站着望我们呢!”

⒉ 鸟名。

引《诗·秦风·晨风》:“鴥彼晨风,鬱彼北林。”
毛传:“晨风,鸇也。”
晋陆机《拟<行行重行行>》诗:“王鮪怀河岫,晨风思北林。”
北周庾信《三月三日华林园马射赋》:“红阳飞鹊,紫燕晨风。”

国语词典:

早晨的风。

网络解释:

晨风 (汉语词汇)

晨风,汉语词汇。拼音:chén fēng释义:1、清晨的风。2、鸟名。
更多风的组词

晨风详细解释


读音:chén

晨chén(名)早晨;有时也泛指半夜以后到中午以前的一段时间:清~|凌~。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025