nòng zhāng
nòng shé
nòng zhāng
lòng táng
nòng xuān
nòng chī
nòng fǎ
nòng guāi
nòng jī
nòng bīng
nòng xì
nòng zhāng
nòng yǐng
nòng jù
nòng mǎ
nòng yìn
nòng zī
nòng zuǐ
nòng yuè
nòng huā
lòng kǒu
nòng lìng
nòng jiǎ
nòng wán
nòng méi
nòng bō
nòng cí
nòng shǐ
nòng zhāng
nòng xiǎn
nòng bō
nòng wǎ
nòng zāng
nòng yù
nòng huài
nòng chǒu
nòng sǒng
nòng sè
nòng shá
nòng bǐ
nòng qíng
nòng tóng
nòng quán
nòng yōu
nòng pín
nòng cháo
nòng pò
nòng qīng
nòng sūn
nòng xuán
nòng chūn
nòng jiá
nòng ér
nòng xuān
nòng xiá
nòng yuán
nòng guǐ
nòng qiǎo
nòng sǒng
xuān sǒng
zhī sǒng
qīng sǒng
hā sǒng
yīn sǒng
máo sǒng
qīng sǒng
chù sǒng
áng sǒng
nòng sǒng
jīng sǒng
jià sǒng
wēi sǒng
qiāng sǒng
kēng sǒng
léng sǒng
qiào sǒng
shè sǒng
dòu sǒng
bī sǒng
cuān sǒng
chán sǒng
gū sǒng
gāo sǒng
pián sǒng
jiǒng sǒng
qí sǒng
wēi sǒng
quàn sǒng
⒈ 亦作“弄怂”。亦作“弄送”。亦作“弄鬆”。作弄;戏弄;算计。
引《三宝太监西洋记》第七一回:“他船上的张道士、金和尚都是甚么人,你怎么弄鬆得他倒。”
《儒林外史》第四回:“就是他的佃户,商议定了,做鬼做神,来弄送我。”
《水浒后传》第一回:“这两日是四月天,农忙停讼,没处弄耸,趁閒来此巡察,不想却好遇着阮小七一起人在此。”
《何典》第五回:“那伙提草鞋公人,见本官软弱,便都将嘴骗舌头的来弄怂他。”
兴风作浪,挑动是非,以从中得利。
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
耸读音:sǒng耸sǒng(1)(形)耸立:高~|~入云霄。(2)(动)引起注意;使人吃惊:危言~听。