nòng zhāng
nòng xuān
nòng xuān
nòng jiǎ
nòng huā
nòng pò
nòng yuè
nòng wán
lòng kǒu
nòng yǐng
nòng mǎ
nòng shé
nòng wǎ
nòng huài
nòng zhāng
nòng pín
nòng qīng
nòng xiǎn
nòng jiá
nòng sūn
nòng bīng
nòng qiǎo
nòng yù
nòng qíng
nòng bō
nòng fǎ
nòng zāng
nòng sǒng
nòng yōu
nòng cí
nòng chī
nòng zhāng
nòng xì
nòng shá
nòng chǒu
nòng zī
nòng jù
nòng sǒng
nòng yuán
nòng bō
nòng lìng
nòng quán
nòng bǐ
nòng sè
nòng xuán
nòng guǐ
nòng yìn
nòng ér
nòng méi
nòng chūn
nòng guāi
lòng táng
nòng jī
nòng tóng
nòng zhāng
nòng cháo
nòng zuǐ
nòng xiá
nòng shǐ
nòng yōu
pái yōu
yóu yōu
guān yōu
pái yōu
tán yōu
dài yōu
dà yōu
qí yōu
quán yōu
chuō yōu
zé yōu
líng yōu
chuàng yōu
zūn yōu
tuī yōu
nǚ yōu
huī yōu
pái yōu
jìng yōu
yī yōu
yú yōu
chǔ yōu
xié yōu
jiān yōu
cóng yōu
píng yōu
zhàn yōu
chāng yōu
chāng yōu
bāo yōu
⒈ 犹俳优。
引汉桓宽《盐铁论·取下》:“耳听五音、目视弄优者,不知蒙流矢、距敌方外之死者也。”
俳优、伶人。
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
优读音:yōu优(1)(形)优良;美好:~弧|~等|~劣|~客|~胜|~势|~遇|~质|~胜劣汰|拥军~属|养尊处~。(2)(名)旧时称演戏的人:女~|~伶|名~。