nòng zuǐ
nòng wán
nòng sè
nòng pò
lòng táng
nòng zhāng
nòng jiǎ
nòng xuán
nòng xuān
nòng shé
nòng sǒng
nòng bō
nòng tóng
nòng xuān
nòng yù
nòng chǒu
nòng zāng
nòng yǐng
nòng qīng
nòng huā
nòng xiá
nòng shǐ
nòng wǎ
nòng zhāng
lòng kǒu
nòng jù
nòng qíng
nòng yuán
nòng yìn
nòng shá
nòng jī
nòng zī
nòng lìng
nòng cí
nòng bō
nòng zhāng
nòng huài
nòng qiǎo
nòng mǎ
nòng bīng
nòng chī
nòng yuè
nòng zhāng
nòng guāi
nòng méi
nòng guǐ
nòng sūn
nòng xì
nòng bǐ
nòng yōu
nòng ér
nòng xiǎn
nòng fǎ
nòng sǒng
nòng chūn
nòng cháo
nòng quán
nòng pín
nòng jiá
zhǔ bō
zhuǎn bō
xiān bō
chuán bō
qì bō
téng bō
yǎn bō
chūn bō
jiàng bō
jūn bō
lù bō
kāi bō
bū bō
zhí bō
sǎ bō
dōu bō
qiū bō
xǐ bō
tiáo bō
bēn bō
yíng bō
zhǎn bō
chā bō
chóng bō
fēi bō
guǎng bō
nòng bō
zì bō
diǎn bō
zhǒng bō
qiān bō
shì bō
tíng bō
guǎng bō
xuān bō
lóu bō
kān bō
xuān bō
xià bō
shǒu bō
yáng bō
liú bō
xuān bō
lián bō
yuǎn bō
guǒ bō
sàn bō
lián bō
diān bō
chuán bō
⒈ 播弄。
引《明史·周怡传》:“乃鑾(翟鑾)嵩(严嵩 )凭藉宠灵,背公营私,弄播威福,市恩酬怨。”
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
播读音:bō播bō(1)(动)传播:广~|~音。(2)(动)播种:春~|夏~。(3)(动)〈书〉迁移;流亡:~迁。