kuàng nǚ
kuàng dài
kuàng zhì
kuàng chí
kuàng shí
kuàng zhān
kuàng shuǎng
kuàng jū
kuàng xū
kuàng guān
kuàng ào
kuàng jué
kuàng rú
kuàng kè
kuàng yí
kuàng guān
kuàng diǎn
kuàng fàng
kuàng bài
kuàng wú
kuàng gé
kuàng suì
kuàng guān
kuàng yàng
kuàng kuài
kuàng jí
kuàng yǎn
kuàng làng
kuàng é
kuàng bào
kuàng mǎng
kuàng jiǎo
kuàng kuò
kuàng fèi
kuàng mò
kuàng jiǒng
kuàng bān
kuàng luè
kuàng quē
kuàng gǔ
kuàng huái
kuàng jì
kuàng ēn
kuàng jì
kuàng dù
kuàng shū
kuàng chǎng
kuàng shì
kuàng yí
kuàng kuò
kuàng zhì
kuàng rán
kuàng mǎng
kuàng rì
kuàng zhí
kuàng wù
kuàng wàng
kuàng yuán
kuàng fèi
kuàng tǔ
kuàng guì
kuàng jié
kuàng dàn
kuàng yǎng
kuàng wú
kuàng zhuì
kuàng zōng
kuàng zhuō
kuàng nián
kuàng shì
kuàng dàn
kuàng fū
kuàng yí
kuàng lǐ
kuàng dà
kuàng zǎi
kuàng yǎo
kuàng rán
kuàng yě
kuàng bié
kuàng shī
kuàng kuàng
kuàng rèn
kuàng miǎo
kuàng xué
kuàng yè
kuàng jié
kuàng tú
kuàng shì
kuàng dá
kuàng miǎo
kuàng guān
kuàng dàng
kuàng mài
kuàng qí
kuàng píng
kuàng wèi
kuàng lǎng
kuàng lín
kuàng zǔ
kuàng dàn
kuàng yì
kuàng liàng
kuàng lǔ
kuàng tú
kuàng chǎng
kuàng yuǎn
kuàng duò
kuàng zú
kuàng mì
kuàng gōng
kuàng yǔ
yí shì
xián shì
sān shì
èr shì
hé shì
hé shì
cóng shì
shí shì
xī shì
qià shì
chóu shì
xié shì
tián shì
xì shì
chōng shì
kuān shì
píng shì
jiá shì
gēng shì
yàn shì
xiá shì
hān shì
běn shì
bù shì
ān shì
qiǎn shì
de shì
shǎng shì
suǒ shì
wēn shì
shuǎng shì
jìng shì
tā shì
èr shì
duó shì
mǎ shì
qiē shì
xián shì
shū shì
lì shì
jì shì
kāng shì
shàn shì
xián shì
hòu shì
kuàng shì
qǔ shì
jūn shì
kuài shì
tiáo shì
yī shì
dūn shì
zòng shì
zài shì
kē shì
yí shì
liáng shì
shǒu shì
miào shì
jiǔ shì
huān shì
qiè shì
chóng shì
tài shì
qīng shì
chàng shì
xié shì
xiá shì
tián shì
pèi shì
huò shì
jūn shì
gǎi shì
⒈ 旷达闲适。
引《宋史·张齐贤传》:“﹝齐贤﹞得裴度午桥庄,有池榭松竹之盛,日与亲旧觴咏其间,意甚旷适。”
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
适读音:shì,kuò[ shì ]往、至。 【组词】:仲尼适楚。(《庄子.达生》)
舒服、自得。 【组词】:舒适、安适、闲适
相合、相当。 【组词】:适时、适志、适宜
正好、恰好。 【组词】:爱之适足以害之。