sù shuǎng
gāo shuǎng
tòu shuǎng
nèn shuǎng
qún shuǎng
qíng shuǎng
áng shuǎng
liáng shuǎng
cuì shuǎng
jùn shuǎng
zhí shuǎng
jīng shuǎng
míng shuǎng
hún shuǎng
qīng shuǎng
mèi shuǎng
jiàn shuǎng
jùn shuǎng
lǎng shuǎng
hóng shuǎng
jìng shuǎng
wéi shuǎng
xié shuǎng
zhēn shuǎng
kuài shuǎng
jīn shuǎng
sēn shuǎng
sà shuǎng
sà shuǎng
liàng shuǎng
mài shuǎng
shū shuǎng
jiǎo shuǎng
gēng shuǎng
qiū shuǎng
hù shuǎng
qīng shuǎng
sù shuǎng
guāi shuǎng
liáng shuǎng
ráo shuǎng
xíng shuǎng
duān shuǎng
hé shuǎng
qiàn shuǎng
líng shuǎng
háo shuǎng
qī shuǎng
kǒu shuǎng
hóng shuǎng
nì shuǎng
xiāo shuǎng
lì shuǎng
chōng shuǎng
kāng shuǎng
chéng shuǎng
gān shuǎng
bù shuǎng
hū shuǎng
qún shuǎng
kuàng shuǎng
kàng shuǎng
kāng shuǎng
kǎi shuǎng
tián shuǎng
yú shuǎng
lì shuǎng
chàng shuǎng
kuān shuǎng
sǎ shuǎng
xiāo shuǎng
qiú shuǎng
huá shuǎng
sǒng shuǎng
sēn shuǎng
xuān shuǎng
gān shuǎng
xiù shuǎng
jùn shuǎng
chí shuǎng
kǎi shuǎng
jùn shuǎng
chà shuǎng
⒈ 形容才华出众,性格豪爽。
引宋胡仔《苕溪渔隐丛话后集·洪觉范》:“但其才性嶷爽,见于言语文字间。”
嶷yí(名)山名;在湖南省。
爽读音:shuǎng[ shuǎng ]1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。