kuài jí
kuài huò
kuài zhào
kuài zǐ
kuài qiè
kuài shǒu
kuài xù
kuài niú
kuài zuǐ
kuài dang
kuài shì
kuài xìn
kuài yǐn
kuài xīn
kuài yóu
kuài mén
kuài yǔ
kuài biàn
kuài shuǎng
kuài lùn
kuài qiāng
kuài chuán
kuài zhì
kuài gǎn
kuài gé
kuài yì
kuài bān
kuài lì
kuài yuè
kuài xù
kuài jié
kuài jǐn
kuài mǎ
kuài guǒ
kuài bǎn
kuài bào
kuài lè
kuài chàng
kuài kuài
kuài rén
kuài xùn
kuài jǔ
kuài dì
kuài bù
kuài xíng
kuài sù
kuài zhuàng
kuài xiè
kuài hàn
kuài fēi
kuài xing
kuài ruì
kuài lè
kuài lì
kuài rán
kuài gōng
kuài tǐng
kuài huó
kuài jiàn
kuài cān
kuài yào
kuài wèi
kuài shì
kuài tán
kuài màn
kuài shū
kuài jiàn
kuài shì
kuài mǎn
kuài biàn
kuài zhí
kuài qíng
kuài chē
kuài kǒu
huá shuǎng
háo shuǎng
kāng shuǎng
lǎng shuǎng
cuì shuǎng
qiàn shuǎng
duān shuǎng
nì shuǎng
sù shuǎng
sēn shuǎng
qún shuǎng
gēng shuǎng
liáng shuǎng
liàng shuǎng
jùn shuǎng
lì shuǎng
yú shuǎng
jùn shuǎng
lì shuǎng
xíng shuǎng
liáng shuǎng
chà shuǎng
sù shuǎng
sǒng shuǎng
tòu shuǎng
chéng shuǎng
bù shuǎng
kuān shuǎng
hé shuǎng
sēn shuǎng
sà shuǎng
míng shuǎng
kǎi shuǎng
kuài shuǎng
mèi shuǎng
gān shuǎng
wéi shuǎng
xuān shuǎng
qīng shuǎng
qiū shuǎng
áng shuǎng
jìng shuǎng
kāng shuǎng
chōng shuǎng
sǎ shuǎng
qī shuǎng
hóng shuǎng
jiǎo shuǎng
xiù shuǎng
hù shuǎng
guāi shuǎng
kàng shuǎng
líng shuǎng
xiāo shuǎng
chí shuǎng
jīn shuǎng
mài shuǎng
hū shuǎng
jùn shuǎng
sà shuǎng
ráo shuǎng
kǒu shuǎng
chàng shuǎng
qīng shuǎng
zhí shuǎng
nèn shuǎng
jīng shuǎng
qiú shuǎng
qún shuǎng
gāo shuǎng
kuàng shuǎng
kǎi shuǎng
zhēn shuǎng
jiàn shuǎng
hún shuǎng
shū shuǎng
gān shuǎng
jùn shuǎng
xié shuǎng
qíng shuǎng
xiāo shuǎng
tián shuǎng
hóng shuǎng
⒈ 爽利。
引《再生缘》第十一回:“侍女荣兰真快爽,相随立刻出房门。”
⒉ 天气晴好,空气流通,使人感到快畅。
引林伟平《金色的葵花》:“初春的上海 ……天净云洁,好不快爽!”
快kuài(1)(形)基本义:速度高;费的时间短。(2)(形)赶快;从速:~来帮忙|大个~上。(3)(形)快要;将要:天~亮了|他~四十岁了。(4)(形)灵敏:脑子~|眼疾手~。(5)(形)锋利(跟‘钝’相对):菜刀磨~了。(6)(形)爽快;痛快;直截了当:~人~语。(7)(形)愉快;高兴:~快|拍手称~|大~人心。
爽读音:shuǎng[ shuǎng ]1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。