闲旷


闲旷的组词


闲伴

xián bàn

闲别

xián bié

闲瞧

xián qiáo

闲宁

xián níng

闲树

xián shù

闲明

xián míng

闲敏

xián mǐn

闲径

xián jìng

闲壁

xián bì

闲焦

xián jiāo

闲旷

xián kuàng

闲游

xián yóu

闲嗑

xián kè

闲僻

xián pì

闲所

xián suǒ

闲种

xián zhǒng

闲隙

xián xì

闲脑

xián nǎo

闲淡

xián dàn

闲处

xián chǔ

闲客

xián kè

闲捷

xián jié

闲架

xián jià

闲畅

xián chàng

闲书

xián shū

闲厩

xián jiù

闲宴

xián yàn

闲唠

xián lào

闲家

xián jiā

闲贰

xián èr

闲靖

xián jìng

闲扯

xián chě

闲飰

xián fàn

闲晓

xián xiǎo

闲疾

xián jí

闲废

xián fèi

闲迈

xián mài

闲郄

xián xì

闲杰

xián jié

闲粹

xián cuì

闲人

xián rén

闲润

xián rùn

闲毁

xián huǐ

闲肆

xián sì

闲声

xián shēng

闲禄

xián lù

闲慢

xián màn

闲服

xián fú

闲篇

xián piān

闲荡

xián dàng

闲迳

xián jìng

闲厠

xián cè

闲馆

xián guǎn

闲心

xián xīn

闲然

xián rán

闲愁

xián chóu

闲放

xián fàng

闲可

xián kě

闲绰

xián chuò

闲缓

xián huǎn

闲谝

xián piǎn

闲节

xián jié

闲闲

xián xián

闲谍

xián dié

闲絜

xián jié

闲雅

xián yǎ

闲安

xián ān

闲谤

xián bàng

闲谈

xián tán

闲月

xián yuè

闲语

xián yǔ

闲靡

xián mí

闲距

xián jù

闲编

xián biān

闲谷

xián gǔ

闲地

xián dì

闲简

xián jiǎn

闲缺

xián quē

闲叠

xián dié

闲着

xián zhāo

闲洁

xián jié

闲管

xián guǎn

闲蹓

xián liū

闲汉

xián hàn

闲良

xián liáng

闲常

xián cháng

闲郤

xián xì

闲构

xián gòu

闲剧

xián jù

闲气

xián qì

闲居

xián jū

闲华

xián huá

闲园

xián yuán

闲间

xián jiān

闲清

xián qīng

闲溜

xián liū

闲冷

xián lěng

闲都

xián dōu

闲代

xián dài

闲寂

xián jì

闲逛

xián guàng

闲朝

xián cháo

闲逸

xián yì

闲隟

xián xì

闲燕

xián yàn

闲衣

xián yī

闲言

xián yán

闲驹

xián jū

闲歌

xián gē

闲串

xián chuàn

闲局

xián jú

闲説

xián shuō

闲迭

xián dié

闲奥

xián ào

闲玩

xián wán

闲静

xián jìng

闲野

xián yě

闲澹

xián dàn

闲见

xián jiàn

闲时

xián shí

闲花

xián huā

闲荒

xián huāng

闲媚

xián mèi

闲物

xián wù

闲苗

xián miáo

闲空

xián kòng

闲散

xián sǎn

闲者

xián zhě

闲余

xián yú

闲或

xián huò

闲厕

xián cè

闲色

xián sè

闲杂

xián zá

闲使

xián shǐ

闲簉

xián zào

闲情

xián qíng

闲邑

xián yì

闲在

xián zài

闲宫

xián gōng

闲的

xián de

闲休

xián xiū

闲饭

xián fàn

闲话

xián huà

闲集

xián jí

闲廛

xián chán

闲云

xián yún

闲暇

xián xiá

闲官

xián guān

闲暮

xián mù

闲邪

xián xié

闲拔

xián bá

闲歇

xián xiē

闲敞

xián chǎng

闲聒

xián guō

闲曹

xián cáo

闲房

xián fáng

闲深

xián shēn

闲定

xián dìng

闲置

xián zhì

闲窜

xián cuàn

闲员

xián yuán

闲步

xián bù

闲侦

xián zhēn

闲诂

xián gǔ

闲尝

xián cháng

闲身

xián shēn

闲来

xián lái

闲适

xián shì

闲粟

xián sù

闲审

xián shěn

闲聊

xián liáo

闲钱

xián qián

闲口

xián kǒu

闲错

xián cuò

闲介

xián jiè

闲检

xián jiǎn

闲靓

xián liàng

闲事

xián shì

闲断

xián duàn

闲舋

xián xìn

闲隔

xián gé

闲接

xián jiē

闲离

xián lí

闲强

xián qiáng

闲庭

xián tíng

闲舒

xián shū

闲阔

xián kuò


迥旷

jiǒng kuàng

阒旷

qù kuàng

榛旷

zhēn kuàng

照旷

zhào kuàng

隳旷

huī kuàng

雄旷

xióng kuàng

超旷

chāo kuàng

遐旷

xiá kuàng

淹旷

yān kuàng

秀旷

xiù kuàng

宏旷

hóng kuàng

弘旷

hóng kuàng

崇旷

chóng kuàng

贫旷

pín kuàng

殷旷

yīn kuàng

闳旷

hóng kuàng

显旷

xiǎn kuàng

鳏旷

guān kuàng

凉旷

liáng kuàng

高旷

gāo kuàng

豪旷

háo kuàng

玄旷

xuán kuàng

寥旷

liáo kuàng

稀旷

xī kuàng

虚旷

xū kuàng

夔旷

kuí kuàng

幽旷

yōu kuàng

洪旷

hóng kuàng

简旷

jiǎn kuàng

清旷

qīng kuàng

遗旷

yí kuàng

浩旷

hào kuàng

恬旷

tián kuàng

离旷

lí kuàng

孤旷

gū kuàng

芜旷

wú kuàng

空旷

kōng kuàng

牙旷

yá kuàng

怠旷

dài kuàng

闲旷

xián kuàng

悠旷

yōu kuàng

销旷

xiāo kuàng

明旷

míng kuàng

魁旷

kuí kuàng

昭旷

zhāo kuàng

凝旷

níng kuàng

师旷

shī kuàng

夷旷

yí kuàng

弛旷

chí kuàng

开旷

kāi kuàng

远旷

yuǎn kuàng

怨旷

yuàn kuàng

放旷

fàng kuàng

皛旷

xiǎo kuàng

通旷

tōng kuàng

废旷

fèi kuàng

丰旷

fēng kuàng

华旷

huá kuàng

渊旷

yuān kuàng

粗旷

cū kuàng

久旷

jiǔ kuàng

宽旷

kuān kuàng

无旷

wú kuàng

轩旷

xuān kuàng

冲旷

chōng kuàng

辽旷

liáo kuàng

瞽旷

gǔ kuàng

疏旷

shū kuàng

弥旷

mí kuàng

青旷

qīng kuàng

平旷

píng kuàng

阻旷

zǔ kuàng

野旷

yě kuàng

上一组词:闲处
下一组词:选闲

更多闲的组词

闲旷的意思


词语解释:

亦作'.闲旷'。
安静空阔。
指空阔而无人使用
的地方

悠闲放达。
清闲无事。

引证解释:

⒈ 亦作“闲旷”。

⒉ 安静空阔。

引《庄子·刻意》:“就藪泽,处閒旷,钓鱼閒处,无为而已矣。”
《南齐书·萧惠基传》:“初, 思话先於曲阿起宅,有闲旷之致。”
清梅曾亮《江亭消夏记》:“都中燕客者,曰馆曰堂,皆肆也。观优者集焉。乐閒旷,避烦暑,惟江亭为宜。”

⒊ 指空阔而无人使用(的地方)。

引明蒋一葵《长安客话·巩华城》:“巩华城有分守公署一所,奠靖所一所,营房五百间,并嘉靖十九年增建。餘皆閒旷之地,无一居民庐舍。”
清蒲松龄《聊斋志异·捉鬼射狐》:“第綦阔,皆置閒旷;公仅居其半。”
清夏燮《中西纪事·剿抚异同》:“奕山之以黑龙江外五千餘里,借称閒旷,不候諭旨,拱手授人,此尤寸磔不容蔽辜。”

⒋ 悠闲放达。

引《南史·萧子云传》:“子云性沉静,不乐仕进,风神闲旷,任性不羣。”
宋周煇《清波杂志》卷十二:“顷年西湖上好事者所置船舫,随大小皆立嘉名,如汎星槎、凌风舸、雪篷、烟艇,扁额不一,夷犹閒旷,可想一时风致。”
清陈田《明诗纪事戊籤·高叔嗣》:“故其篇什往往直举胸情,刮抉浮华,存之隐冥,独妙闲旷,合于风骚。”

⒌ 清闲无事。

引唐韩愈《题合江亭寄刺史邹君》诗:“君侯至之初,閭里自相贺。淹滞乐閒旷,勤苦劝慵惰。”
宋苏舜钦《答范资政书》:“日甚閒旷,得以纵观书策,及往时著述有未备者,皆得缀缉之。”
清龚自珍《上大学士书》:“若不在内廷之大学士,票拟纶音,是其专责,岂可閒旷?”

网络解释:

闲旷

闲旷,汉语词汇。拼音:xián kuàng释义: 1.亦作闲旷。2.安静空阔。3.指空阔而无人使用(的地方)。4.悠闲放达。5.清闲无事。
更多旷的组词

闲旷详细解释


读音:xián

(1)(形)没有事情;没有活动;有空:~空|~暇|~人|~逸。(2)(房屋、器物等)不在使用中:~钱|~庭。(3)(名)闲空儿:农~|忙里偷~。(4)与正事无关的:~扯|~荡|~逛|~谈。

读音:kuàng

旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025