yáng jǐ
yáng qì
yáng shā
yáng mèi
yáng qì
yáng qín
yáng yán
yáng měi
yáng lì
yáng què
yáng zhì
yáng yīn
yáng liè
yáng bái
yáng jūn
yáng bò
yáng huī
yáng dōu
yáng chēng
yáng jīng
yáng qīng
yáng shēng
yáng huō
yáng huǒ
yáng rǎng
yáng shuǐ
yáng gǔ
yáng yì
yáng luò
yáng jí
yáng què
yáng yuè
yáng huā
yáng wén
yáng fàn
yáng lì
yáng ruí
yáng shì
yáng fú
yáng shēng
yáng bān
yáng fèi
yáng lì
yáng yì
yáng fú
yáng bō
yáng é
yáng biāo
yáng zhāo
yáng fān
yáng chéng
yáng míng
yáng yì
yáng lèi
yáng kōng
yáng hé
yáng xióng
yáng jīn
yáng xiāo
yáng wēi
yáng fú
yáng bì
yáng xǔ
yáng yáng
yáng lù
yáng líng
yáng é
yáng zhì
yáng huī
yáng mí
yáng cháng
yáng huī
yáng bīng
yáng yú
yáng biǎo
yáng jīng
yáng biān
yáng guāng
yáng bài
yáng jí
yáng méi
yáng héng
yáng huī
yáng shàn
yáng chén
yáng bō
yáng yuè
yáng qǐ
yáng gǔ
yáng shī
yáng fēng
yáng jiào
yáng huī
yáng cháng
yáng xīn
yáng mǎ
pú fān
guà fān
fēng fān
jīng fān
yáng fān
gǔ fān
yān fān
kāi fān
shí fān
fēng fān
hòu fān
zhǔ fān
qīng fān
qiáng fān
gāo fān
zhuǎn fān
xuě fān
xí fān
wǎng fān
zhàn fān
xíng fān
xuān fān
bù fān
péng fān
jiě fān
qián fān
mǎi fān
qiān fān
yún fān
huí fān
chuán fān
bái fān
bàng fān
gū fān
chǔ fān
jǐn fān
mǎn fān
jiāng fān
qiào fān
xiè fān
qiào fān
pǔ fān
yú fān
jiǎ fān
guī fān
yī fān
piàn fān
jìn fān
扬帆yángfān
(1) 扯起船帆开船
.英hoist the sails;set sail⒈ 升起船帆。谓开船或行船。
引南朝宋谢灵运《游赤石进帆海》诗:“扬帆采石华,挂席拾海月。”
唐刘长卿《送乔判官赴福州》诗:“扬帆向何处?插羽逐征东。”
《明史·俞大猷传》:“大猷等横击之,沉其一舟,餘贼遂扬帆西南,流劫闽广。”
峻青《秋色赋·故乡杂忆》:“远处,在那辽阔的碧蓝的海面上,一群群渔船,正在扬帆出海。”
张帆行船。
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
帆读音:fān帆fān(1)(名)利用风力使船前进时的布篷:船~。(2)(名)指有帆的船:千~竞驶。