yáng fú
yáng lèi
yáng jīng
yáng lì
yáng huō
yáng jīn
yáng rǎng
yáng jí
yáng huā
yáng chén
yáng yuè
yáng zhì
yáng bài
yáng chéng
yáng xīn
yáng shì
yáng lù
yáng mèi
yáng méi
yáng míng
yáng fú
yáng shēng
yáng lì
yáng huī
yáng fān
yáng zhāo
yáng yì
yáng zhì
yáng què
yáng liè
yáng fàn
yáng dōu
yáng mǎ
yáng bò
yáng jí
yáng luò
yáng què
yáng guāng
yáng ruí
yáng yú
yáng kōng
yáng biǎo
yáng wén
yáng yán
yáng jūn
yáng qín
yáng xǔ
yáng bīng
yáng yì
yáng fēng
yáng bì
yáng qǐ
yáng cháng
yáng shēng
yáng fèi
yáng shuǐ
yáng hé
yáng gǔ
yáng é
yáng héng
yáng xióng
yáng jīng
yáng fú
yáng bān
yáng xiāo
yáng huī
yáng qì
yáng cháng
yáng biāo
yáng shī
yáng yì
yáng shā
yáng jiào
yáng huǒ
yáng huī
yáng bái
yáng bō
yáng wēi
yáng huī
yáng mí
yáng líng
yáng jǐ
yáng biān
yáng měi
yáng é
yáng huī
yáng shàn
yáng lì
yáng qì
yáng chēng
yáng yīn
yáng qīng
yáng gǔ
yáng bō
yáng yuè
yáng yáng
⒈ 犹逾越。
引清沉珩《<原诗>序》:“诗自唐以后迄於有明,六七百年中间,非雄才自喜力能上薄《风》《骚》者,不敢扬躒以进。”
清薛雪《一瓢诗话》:“诗人非雄才间出,岂能上薄《风》《骚》?即有师承力学,亦不敢扬躒而进。”
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
跞读音:lì,luò[ luò ]1. 〔卓跞〕见“卓”。