yáng lì
yáng kōng
yáng fèi
yáng xǔ
yáng qì
yáng fú
yáng jí
yáng bō
yáng fēng
yáng xióng
yáng lù
yáng shā
yáng luò
yáng bái
yáng huī
yáng shì
yáng lèi
yáng lì
yáng bì
yáng yáng
yáng shàn
yáng yuè
yáng liè
yáng ruí
yáng huō
yáng bān
yáng jǐ
yáng yì
yáng měi
yáng yì
yáng biān
yáng dōu
yáng qǐ
yáng shēng
yáng què
yáng fú
yáng rǎng
yáng biǎo
yáng fàn
yáng qīng
yáng bīng
yáng guāng
yáng chén
yáng wēi
yáng fān
yáng yuè
yáng chēng
yáng yán
yáng cháng
yáng huā
yáng shī
yáng què
yáng fú
yáng xiāo
yáng huī
yáng biāo
yáng míng
yáng jīng
yáng huī
yáng jīng
yáng xīn
yáng shēng
yáng hé
yáng bō
yáng jiào
yáng lì
yáng bài
yáng héng
yáng líng
yáng zhāo
yáng yú
yáng cháng
yáng é
yáng gǔ
yáng qì
yáng zhì
yáng huī
yáng jīn
yáng huǒ
yáng qín
yáng mǎ
yáng mí
yáng yīn
yáng wén
yáng shuǐ
yáng yì
yáng méi
yáng jí
yáng zhì
yáng bò
yáng gǔ
yáng é
yáng jūn
yáng huī
yáng chéng
yáng mèi
⒈ 赞扬;吹捧。
引明陈子龙《嘉靖五子诗·王元美》:“结纳每下士,扬詡多大名。”
清周亮工《王母周宜人七袠序》:“今时流,掉三寸之管,诵数卷之书,剽窃餘言,高自扬詡,便谓韩欧再出,前无古人。”
章炳麟《訄书·方言》:“然至唐世,仕宦者犹不欲得南方。扬詡以为乐土,亡与比畴者,其在雒师鄴下,是何也?”
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
诩读音:xǔ诩xǔ(动)〈书〉夸耀:自~。