yáng chén
yáng gǔ
yáng chēng
yáng qì
yáng é
yáng zhì
yáng huā
yáng qín
yáng míng
yáng wēi
yáng bān
yáng fēng
yáng jūn
yáng shàn
yáng méi
yáng fān
yáng kōng
yáng yuè
yáng é
yáng qīng
yáng cháng
yáng shī
yáng lì
yáng guāng
yáng shì
yáng jǐ
yáng fèi
yáng bái
yáng héng
yáng biāo
yáng líng
yáng huī
yáng fú
yáng ruí
yáng lù
yáng wén
yáng bì
yáng fàn
yáng mèi
yáng huī
yáng jīn
yáng zhāo
yáng bō
yáng rǎng
yáng què
yáng zhì
yáng dōu
yáng jīng
yáng jí
yáng mǎ
yáng xióng
yáng huǒ
yáng jiào
yáng yì
yáng shā
yáng lì
yáng shēng
yáng lì
yáng qì
yáng yì
yáng fú
yáng shēng
yáng shuǐ
yáng jí
yáng biān
yáng luò
yáng yīn
yáng měi
yáng hé
yáng yuè
yáng bài
yáng huō
yáng gǔ
yáng chéng
yáng fú
yáng biǎo
yáng huī
yáng mí
yáng lèi
yáng xīn
yáng bò
yáng xiāo
yáng jīng
yáng bīng
yáng bō
yáng yú
yáng yáng
yáng liè
yáng qǐ
yáng yán
yáng huī
yáng xǔ
yáng cháng
yáng què
yáng yì
yáng huī
wén huī
míng huī
yù huī
yáo huī
tuán huī
qín huī
chéng huī
cuī huī
qián huī
xuān huī
zān huī
cháng huī
dào huī
mào huī
yīn huī
lù huī
zhōng huī
yì huī
hóng huī
dǎng huī
xiāng huī
guī huī
sì huī
yóu huī
shèn huī
dì huī
jí huī
diàn huī
yīng huī
duì huī
jié huī
jiě huī
ān huī
nián huī
jūn huī
jī huī
zú huī
yīng huī
yáng huī
jīn huī
xiào huī
gāo huī
xián huī
fēng huī
mò huī
hóng huī
⒈ 亦作“扬挥”。
⒉ 挥动军旗。
引《左传·昭公二十一年》:“乃徇曰:‘扬徽者,公徒也。’”
《文选·张衡<东京赋>》:“戎士介而扬挥,戴金鉦而建黄鉞。”
李善注:“徽与挥古字通。”
⒊ 喻征战。
引章炳麟《辨诗》:“铭者自名,器有题署,若士卒扬徽,死者题旌,下及楬木以记化居,落马以示毛物,悉铭之属。”
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
徽读音:huī徽huī(1)(名)表示某个集体的标志或符号:军~|国~|队~|党~。(2)(形)美好的:~号。徽huī(名)指徽州(旧府名;府治今安徽歙县)。