yáng què
yáng cháng
yáng huī
yáng bì
yáng huǒ
yáng shì
yáng guāng
yáng lù
yáng bái
yáng fān
yáng yīn
yáng zhì
yáng xióng
yáng fèi
yáng qín
yáng kōng
yáng jiào
yáng shēng
yáng měi
yáng shēng
yáng qì
yáng huī
yáng huā
yáng huī
yáng gǔ
yáng fú
yáng zhāo
yáng jīng
yáng fú
yáng yáng
yáng shī
yáng méi
yáng què
yáng é
yáng yì
yáng qīng
yáng zhì
yáng jīng
yáng shuǐ
yáng huī
yáng lì
yáng huō
yáng héng
yáng jīn
yáng bīng
yáng bō
yáng é
yáng xīn
yáng biān
yáng ruí
yáng biǎo
yáng yán
yáng chén
yáng chéng
yáng cháng
yáng jí
yáng jí
yáng fú
yáng jūn
yáng shā
yáng xǔ
yáng yì
yáng lèi
yáng wēi
yáng luò
yáng líng
yáng bō
yáng hé
yáng bān
yáng xiāo
yáng lì
yáng gǔ
yáng chēng
yáng lì
yáng fēng
yáng wén
yáng bò
yáng yì
yáng shàn
yáng yuè
yáng rǎng
yáng bài
yáng jǐ
yáng biāo
yáng liè
yáng mí
yáng mǎ
yáng mèi
yáng dōu
yáng míng
yáng fàn
yáng yú
yáng huī
yáng qǐ
yáng yuè
yáng qì
⒈ 谓彩带飘舞。形容威武。
引晋左思《吴都赋》:“摄乌号,佩干将。羽旄扬蕤,雄戟耀芒。”
⒉ 显扬芳名。
引南朝梁江淹《伤友人赋》:“金虽重而见铸,桂徒芳而被折。百年一尽兮,贵扬蕤於后烈。”
唐杨炯《唐右将军魏哲神道碑》:“三从按礼,无亏内则之风;四德扬蕤,载阐中闺之训。”
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
蕤读音:ruí蕤ruí(形)葳蕤;形容枝叶繁盛。